Ngắm tuyết được một lúc thì Ngụy Vô Tiện đã thiếp đi. Hôm nay hắn thức lâu hơn so với mọi ngày, vẫn loay hoay mặc quần áo đi tới giường, một lúc sau lại có trận gió lạnh thổi qua. Toàn thân Lam Vong Cơ ấm áp dễ chịu, sau khi dựa vào người y một lát, hắn cảm thấy ý thức của mình hơi mơ hồ, mắt mở không lên, không biết đang lẩm bẩm cái gì, rất nhanh đã rơi vào mộng đẹp.
Hắn ngủ rất say, đơn nhiên cũng không biết Lam Vong Cơ đã ôm mình tới giường lúc nào, lại còn thay áo, lau người cho hắn. Hắn cảm thấy có chút hơi lạnh, vô thức chui chui vào chỗ ấm áp.
Hắn không mơ nữa, khoảng giờ Hợi thì tỉnh lại, nghe thấy tiếng pháo hoa. Vân Thâm Bất Tri Xứ chắc chắn sẽ không làm ầm ĩ như vậy, cho nên chỉ có thể là bách tính ở dưới núi đón Tết...Lam Tư Truy với Lam Cảnh Nghi có lẽ đã đi chơi rất vui vẻ. Hắn nhướng mắt, quấn chặt chăn, lại tiếp tục thiếp đi.
Đến khi tỉnh lại lần nữa, Ngụy Vô Tiện hoàn toàn tỉnh táo. Có lẽ giao thừa đã qua rồi, trong phòng tối om, trong chốc lát hắn đã không nhìn thấy gì, hơn nữa ngày hắn mới nhìn thấy một số vật trong phòng nhờ một chút ánh trăng ảm đạm chiếu vào. Lam Vong Cơ không ở đây, chắc là ngủ ở thiên phòng rồi.
Hắn rất lạnh, chăn dày cũng không thể ngăn được cái lạnh thấu xương tủy. Nhức đầu, toàn thân nóng giống như là rèn sắt, cổ họng lại không nói nổi, giống như là có cát nhét vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-thieu-lan-dang/234634/chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.