🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

9.

Nguỵ Vô Tiện bỏ dở cả bữa trưa, từ Tĩnh thất chuồn ra ngoài, đi dạo loanh quanh Vân Thâm Bất Tri Xứ.

Cũng không quản chuyện mất trí hay không mất trí nhớ, nhưng đột nhiên tỉnh dậy sau một giấc ngủ, phát hiện ra đã mất hết một đoạn kí ức, đổi lại là người khác sợ là đều không thể lập tức tiếp nhận được. Dù cho có thoải mái như Nguỵ Vô Tiện, trên mặt mặc dù không để lộ biểu tình gì, trong lòng ít nhiều gì cũng có chút kháng cự.

Bởi vậy hiện tại hắn không muốn gặp Lam Vong Cơ, cũng không muốn gặp những thiếu niên kia, chỉ muốn tự mình một mình đi đâu đó một chút, giải sầu một chút.

Hắn đi loạn chẳng có mục đích, vừa đi vừa vung vẩy trên tay một món đồ vật: là ngọc thông hành hôm qua hắn đã trộm được.

Nguỵ Vô Tiện vốn cho rằng ngọc lệnh kia là của Lam Vong Cơ, nhưng nhìn kĩ, mặt sau ngọc lệnh rồng bay phượng múa đó khắc ba chữ "Nguỵ Vô Tiện", đại khái là khắc tên của hắn trên thân.

Nguỵ Vô Tiện chợt nghĩ: Nếu thật như lời Lam Trạm nói, hai người bọn hắn sớm đã kết thành đạo lữ, lại còn sinh sống với nhau lâu như vậy ở Vân Thâm Bất Tri Xứ.

Vậy việc hắn đột nhiên mất trí nhớ, đối với Lam Trạm mà nói, chẳng phải là trăm thước cao lầu, phút chốc sụp đổ sao?

"........"

Hắn đột nhiên cảm thấy thập phần có lỗi với Lam Vong Cơ.

Thế nhưng cảm nhận được là một chuyện, trong lòng có tiếp nhận được hay không lại là chuyện khác.

Bởi lẽ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-sao-biet-khong-phai-phuc/269177/chuong-9.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện [Vong Tiện] Sao Biết Không Phải Phúc?
Chương 9
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.