Một trận thay đổi âm điệu có chút quỷ dị đã gọi lại ý thức của Lam Vong Cơ, y vội vàng trấn tĩnh lại, tiếp tục ra tay sắc bén như gió, nhanh chóng đem địch nhân còn lại trên chiến trường tiêu diệt sạch sẽ.
Ngụy Vô Tiện rất bất mãn trước sự thất thần, mất tập trung vừa rồi của Lam Vong Cơ. Hắn lia ánh mắt tức giận hàm chứa chút cảnh cáo về phía Lam Vong Cơ, nhưng y lại không nhận ra, vì thế trong lòng hắn nổi lên một trận tức giận không tên. Thấy kết quả chiến trận đã định, Ngụy Vô Tiện liền phái mấy lệ quỷ bên cạnh mình đi thu thập tàn cuộc, rồi kéo Lam Vong Cơ đi.
Trên chiến trận bây giờ đã không còn một người sống, khắp nơi đều tràn ngập giết chóc cùng huyết tinh, hắn không muốn nói chuyện ở một nơi như thế này.
Lam Vong Cơ không rõ vì sao Ngụy Vô Tiện lại kéo mình đi như vậy, thấy hắn hình như có chút tức giận, nên y nghiêm túc hồi tưởng lại quá trình chiến đấu vừa rồi một lần, cũng không phát hiện mình có sai sót gì. Nhưng y lại mơ hồ cảm thấy chuyện này có liên quan đến mình, vậy nên trước cất tiếng hỏi hắn: "Ngụy Anh, có gì không vui sao?"
"Lam nhị công tử, trên chiến trường còn dám phân tâm? Ngươi quên chuyện xảy ra lần trước rồi sao? Vẫn còn muốn tái phạm à?" Ngụy Vô Tiện cuối cùng cũng dừng bước, xoay người ôm cánh tay trừng y, nghiến răng tỏ vẻ bất mãn: "Hay là ngươi cảm thấy ta thổi sáo quá khó nghe, không lọt nổi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-phi-lai-hoanh-tu/1066487/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.