Chương trước
Chương sau
Lam Hi Thần đến nơi hẹn được một tuần trà thì Lam Vong Cơ đến. Y mở cửa đi vào đúng mực hành lễ với huynh trưởng. Lam Hi Thần nhìn sắc mặt của y trong lòng 10 thì cũng rõ ràng 6 - 7.
- Ngồi xuống rồi từ từ nói.
Lam Hi Thần ý muốn mời ngồi cũng có ý muốn trấn an Lam Vong Cơ. Lam Vong Cơ ngồi xuống nhận chung trà đã được Lam Hi Thần rót sẵn, thần sắc y khá mệt mỏi, y hỏi:
- Huynh trưởng, quỷ khí hại thể phải chữa trị thế nào?
Nghe câu này thần sắc của Lam Hi Thần cũng trở nên nặng nề hơn:
- Đạo này là do Ngụy công tử mà ra. Đệ đã hỏi qua hắn chưa?
Lam Vong Cơ gật đầu:
- Hắn nói hắn không biết.
Lam Hi Thần đặt chung trà xuống bàn, ngữ khí hơi trầm ngâm mà nói:
- Hắn không biết thì e rằng thiên hạ này cũng chẳng có ai biết được.
Lam Vong Cơ lắc đầu:
- Là do hắn không muốn sống.
Lam Hi Thần nhìn đệ đệ mình, hơi bất đắc dĩ mà nói:
- Đệ cũng biết hắn không muốn sống? Vậy đệ cũng biết muốn cứu một người không muốn sống khó thế nào mà.
Lam Vong Cơ hạ mắt, mi dài giấu kín tâm tư trong đáy mắt:
- Đệ không muốn hắn chết.
Lam Hi Thần nhìn đệ đệ cố chấp nhà mình rồi lấy giấy mực viết một đơn thuốc:
- Trước khi đến đây ta có cố tìm hiểu một chút về quỷ đạo. Nhưng như ta đã nói, đạo này do Ngụy công tử mà ra, hắn không biết thì không ai biết được. Đơn thuốc này không biết có giúp được hắn không nhưng có thể giúp hắn dễ chịu hơn.
Lam Vong Cơ nhận lấy đơn thuốc rồi cúi đầu:
- Đa tạ huynh trưởng.
Y nhìn qua đơn thuốc liền hiểu Lam Hi Thần đang phối thuốc như thế nào. Từ đơn thuốc này nếu có thể biết đâu y có thể phối được thuốc cứu Ngụy Vô Tiện thoát chết. Tuy hi vọng mong manh nhưng y phải thử.
- Sau khi thu thập ổn thỏa rồi trở về. Ta giúp đệ nói với thúc phụ một tiếng.
Lam Vong Cơ cúi đầu chào Lam Hi Thần rồi mở cửa bước ra ngoài. Lam Hi Thần ở lại thở dài một hơi, nhìn chung trà chỉ vơi đi chút ít của y, lại lắc đầu.
Sau khi Lam Hi Thần trở về Lam gia thì gặp Lam Khải Nhân mặt đen như đít nồi. Ông nhìn Lam Hi Thần lại đi tới đi lui, sau cùng phất tay áo:
- Con còn dung túng cho nó.
Lam Hi Thần nhìn ông lắc đầu:
- Con không dung túng, con toại nguyện.
Lam Khải Nhân thở phì phò:
- Sao lại là toại nguyện. Rõ ràng biết nó làm chuyện sai trái mà không ngăn cản. Ngụy Vô Tiện kia là phải đem về trừng phạt chứ không phải để nó chăm sóc.
Lam Hi Thần thần sắc không đổi, đáp:
- Ngụy công tử chỉ e kiếp này mệnh đoản. Thúc phụ nên cho Vong Cơ làm điều mà nó có thể làm được. Nếu ngược lại e rằng đệ ấy sẽ hối hận cả một đời.
Lam Khải Nhân phất tay áo:
- Ngụy Vô Tiện kiếp này chết không hết tội.
Nói rồi ông bỏ đi. Lam Hi Thần lắc đầu rồi cất bước đi đến dược phòng. Lam Hi Thần lựa chọn những dược liệu tốt nhất trong dược phòng bỏ vào túi rồi sai người mang đi cho Lam Vong Cơ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.