Sau khi Ngụy Vô Tiện bỏ lên giường nằm nhắm mắt thì Lam Vong Cơ cũng không có đi đâu cả. Y đơn giản đem chén dược đi cất, trong đầu thầm tính phối dược làm sao cho mùi thuốc dễ ngửi hơn. Lam Vong Cơ lấy một cây dao nhỏ và một trái táo đỏ đem đến bên giường hắn lẵng lặng ngồi gọt. Tách được 1 miếng thịt quả ra thì đưa đến bên mép hắn nói:
- Ăn một chút.
Ngụy Vô Tiện lúc nãy ăn vào liền nôn ra hết. Lúc này cổ họng thật hơi gắt, bụng cũng xẹp lép. Hắn nhìn Lam Vong Cơ rồi nhìn đến miếng táo vừa được tách ra, nhưng mọi sự chú ý của hắn lại bị những ngón tay bạch ngọc của y thu hút. Những ngón tay trắng nõn với những khớp xương rõ ràng, trong còn hấp dẫn hơn miếng táo y đang cầm. Dường như nhận ra mình đang nhìn gì Ngụy Vô Tiện hơi mất tự nhiên, hắn nghiêng đầu cắn phụp nửa miếng táo.
Thịt táo cưng cứng, vị táo ngọt thanh, ăn xuống làm cổ họng của Ngụy Vô Tiện cũng dễ chịu hơn. Ngụy Vô Tiện nhai nhai vài cái rồi nuốt xuống, lại há miệng ăn luôn phần còn lại từ tay Lam Vong Cơ. Không biết có phải ảo giác không nhưng hắn cảm thấy y đang vui.
Ngụy Vô Tiện được hầu hạ ăn non nửa trái táo thì không ăn nữa. Hắn nói:
- Ngươi ăn đi.
Giống như chén cháo vừa nãy, Lam Vong Cơ cũng yên lặng, nhã nhặn mà ăn hơn nửa trái táo còn lại. Không khí đột nhiên yên tĩnh quá mức khiến Ngụy Vô Tiện không khỏi suy nghĩ nhiều. Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-phan-ly/239535/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.