Vừa rồi, Lam Trạm là... hôn hắn sao?
Ngụy Vô Tiện còn đang sững sờ tại chỗ, Lam Vong Cơ đã không thấy bóng dáng đâu. Một trận gió lạnh thổi qua, hắn bị cảm giác lạnh lẽo kích thích đến mức rùng mình, mới miễn cưỡng phục hồi tinh thần lại. Thân thể bị gió lạnh thổi đến lạnh ngắt, nhưng đôi môi dường như vẫn giữ lại hơi ấm không thuộc về mình. Vô thức đưa tay lên sờ sờ môi, Ngụy Vô Tiện cố gắng dùng đại não đã nhão thành một mớ hồ dán để hiểu xem vừa rồi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Tức là với tình huống cấm ngôn không thể giải được, thì nhất định phải... dùng cách đó, mới có thể giải trừ sao? Nếu như không phải quá hiểu rõ tính tình của Lam Vong Cơ, Ngụy Vô Tiện còn cho rằng đây có phải là y cố ý trả thù hay không. Nhưng Ngụy Vô Tiện cũng biết y sẽ không, thật sự là chỉ có cách này, Lam Vong Cơ mới đành làm như vậy.
Trong vòng mười hai canh giờ, không chỉ nụ hôn đầu tiên không còn, lại chẳng hiểu thế nào được hôn lần thứ hai, đối tượng đều là cùng một người, người đó còn là nam, nam nhân đó lại còn là Lam Vong Cơ. Ngụy Vô Tiện quả thực dở khóc dở cười, rốt cuộc kiếp trước hắn và Lam Vong Cơ đã kết thành bao nhiêu huyết hải thâm cừu cơ chứ.
Nhưng hình như hắn cũng không thể trách Lam Vong Cơ cái gì, nụ hôn đầu tiên là chính hắn không cẩn thận dâng lên, nụ hôn thứ hai là để giải cấm ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-nhat-van-thien-hoang/2961540/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.