Một đường ngự kiếm bay thẳng đến Loạn Táng Cương, Lam Vong Cơ mới vội vàng đáp xuống, men theo con đường núi đi vào bên trong.
"Hàm Quang Quân?"
Ôn Tình thấy y từ xa, không nghĩ y lại trở về sớm như vậy. Một tháng trước, lúc Ngụy Vô Tiện nhận được thư hồi âm, sắc mặt hắn đặc biệt không tốt, còn bày ra bộ dáng mất tinh thần trước mặt nàng một lúc lâu, cả ngày đi tới đi lui chê món ăn này không ổn, nói cái cột gỗ kia dựng không tốt, từ đầu đến chân đều toát ra vẻ bực bội vì bị bỏ rơi. Lam Vong Cơ gật đầu, hỏi:
"Ngụy Anh đâu?"
Ôn Tình đáp:
"Khoảng thời gian này hắn đều nhốt mình ở trong động!"
Lúc này, Lam Vong Cơ mới bình tâm lại một chút. Y vốn dĩ đã căn thời gian, nhưng lại sợ vì mình can thiệp vào mà mọi chuyện sẽ xảy ra sớm hơn dự kiến. Nếu trở về muộn mấy ngày, không chừng sẽ bỏ lỡ biến cố chặn giết ở Cùng Kỳ đạo. Ôn Tình thấy y khi vừa đáp xuống đã mang một sắc mặt âm trầm khiến người ta sợ hãi, hiện tại cũng đã hòa hoãn mấy phần, mới cẩn thận dè dặt lên tiếng:
"Hàm Quang Quân, hay là ngài vào Phục Ma động xem qua hắn một chút? Từ khi hắn nhận được thiệp mời đến tham dự tiệc đầy tháng của Kim gia tiểu công tử thì cứ nhốt mình trong động cả ngày lẫn đêm. Ta với A Ninh muốn đi vào cũng không được, hắn đặt kết giới ngay tại cửa động mất rồi, nên chúng ta chỉ có thể đúng giờ mang cơm đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-ngan-thuong-tram-sung/1079444/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.