Lam Vong Cơ ôm chặt người trong ngực, một tay nhẹ nhàng đệm dưới tấm lưng đang run rẩy của hắn, tay còn lại dò xét tâm mạch hắn, mi tâm nhíu chặt, khẩn trương kiểm tra tình trạng thể nội của Ngụy Vô Tiện. Kinh mạch bên trong cơ thể Ngụy Vô Tiện loạn đến mức rối tinh rối mù, toàn thân lại mệt mỏi vô lực, rõ ràng là đã tiêu hao hết sức.
Lam Vong Cơ thấp giọng thở dài, sợ hắn nằm trên tảng đá ngủ không được ngon giấc nên mới nâng người đặt lên trên đùi, để đầu hắn tựa vào khuỷu tay mình, cũng không có ý định đẩy vòng tay của Ngụy Vô Tiện đang ôm cổ mình ra. Tật xấu này của Ngụy Vô Tiện từ lúc ở Lang Tà đã bắt đầu biến hoá nhiều, càng về sau càng trở nên nghiêm trọng, phần lớn nguyên nhân hẳn là do ác rủa. Lần này hắn bôn ba dầm mưa chạy trốn cả đêm, sau đó quay về Lan Lăng lại tiêu hao khí lực dùng Quỷ đạo mới có thể cùng Lam Vong Cơ toàn thân vô sự trở ra, ngự kiếm bay về Di Lăng. Trên đường đi tinh thần của Ngụy Vô Tiện vốn vẫn còn sáng láng, vậy mà chớp mắt một cái đã ngã xuống, ngất đi. Lam Vong Cơ vừa đến nơi liền khẩn trương tìm một chỗ yên tĩnh để hắn nghỉ ngơi.
Ngón tay thon dài nhẹ nhàng gạt mấy sợi tóc đang vướng trên trán Ngụy Vô Tiện rồi áp lòng bàn tay lên, kiểm tra nhiệt độ một chút, quả nhiên là phát sốt. Lam Vong Cơ lấy dược hoàn từ túi càn khôn trong tay áo ra, định đưa vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-ngan-thuong-tram-sung/1079426/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.