Lam Tư Truy hiểu ý, lui ra ngoài rồi nhẹ nhàng đóng cửa, một tiếng 'két' vô cùng nhỏ vang lên giữa đêm khuya tĩnh lặng ở Vân Thâm Bất Tri Xứ lại trở nên càng chói tai.
Lam Hi Thần thấy một người đã trở về, mà đổi lại một người vẫn đang còn ngủ say, trong lòng cũng hiểu rõ chín phần. Máu từ vết thương của Lam Vong Cơ đã ngừng chảy. Nếu chậm trễ thêm một chút, tránh không được bản thân ở hiện tại sẽ mất mạng. Linh lực của Lam Hi Thần rót vào cùng với linh dược của Cô Tô mặc dù có thể thôi động vết thương khép lại, nhưng nếu như thần trí của chủ nhân thân thể không còn sót lại ở hiện thực, mà chìm đắm bên trong mộng cảnh do oán rủa tận lực chế tạo ra, vậy thì linh lực vẫn chuyển xong tâm phế cũng sẽ chậm lại, năng lực tự chữa lành cũng sẽ giảm đi rất nhiều. Vậy nên tại thời điểm cho rằng Lam Vong Cơ không chịu nổi nữa, Lam Hi Thần liền không do dự chặt đứt thuật pháp liên kết, đem người cưỡng ép từ trong mộng gọi ra. Lam Hi Thần đỡ y tựa vào gối, thở dài thấp giọng hỏi:
"Vong Cơ, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?"
Lam Vong Cơ siết chặt mấy đầu ngón tay lạnh buốt của Ngụy Vô Tiện trong tay mình, hạ mi mắt:
"Ở trung kỳ của Xạ Nhật chi chinh, đệ cùng Ngụy Anh đi chi viện cho Lang Tà, tại biển La Sát gặp phục kích."
Lam Hi Thần ngạc nhiên:
"Bị tập kích ở biển La Sát? Ta vẫn còn nhớ chút chuyện xảy ra ở Lang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-ngan-thuong-tram-sung/1079391/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.