Ngụy Vô Tiện vừa mới bước vào cửa thì đã thấy một bàn đầy đồ ăn. Hắn cười hì hì, từ đằng sau tiến đến ôm lấy eo Lam Vong Cơ:
"Như vậy thật quá tốt, vốn còn định gọi ngươi đi lên trấn vào tiệm ăn, thế mà ngươi đã nấu xong cho ta rồi."
Lam Vong Cơ nhẹ nhàng vỗ vỗ lên tay hắn, ra hiệu cho hắn buông ra trước:
"Ăn trước đã."
Ngụy Vô Tiện ngồi xuống ghế, dùng đũa gõ gõ lên chén rượu, ra vẻ như là đại gia:
"Đến đến đến, rót đầy rót đầy."
Lam Vong Cơ rót non nửa chén, trong ánh mắt thèm khát của Ngụy Vô Tiện cầm lên đưa cho hắn:
"Không thể uống nhiều, lát còn muốn đi lên trấn."
Lúc trước Ngụy Vô Tiện còn luôn than thở tiếc hận rằng đã tới Lang Tà lâu như vậy mà chưa được đi tiết Hoa Nhật náo nhiệt lần nào. Lần này thuận tiện muốn chọn cho Giang Yếm Ly chút đồ vật, nên mới rủ Lam Vong Cơ đến tối cùng đi.
Ngụy Vô Tiện nhìn chén rượu chỉ được rót có một nửa, da đầu có chút run lên:
"Có chút này làm sao mà đủ uống."
Lam Vong Cơ cùng hắn đấu mắt một lúc, sau đó liền bị Ngụy Vô Tiện nắm tay áo kéo đến bên ghế, bầu rượu trong tay bị Ngụy Vô Tiện khéo léo đoạt mất, cười cười rót đầy ly:
"Nhìn đi, như thế này mới đúng."
Lam Vong Cơ ngồi bên cạnh hắn, môi mỏng khẽ động, vốn muốn nói cái gì đó, nhưng cúi đầu xuống thì lại thấy Ngụy Vô Tiện nũng nịu nắm ngón tay mình, cuối cùng đành thuận theo ý hắn.
"Hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-ngan-thuong-tram-sung/1079384/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.