"Cũng không phải chuyện gì gấp, nhưng bên phía Cô Tô thiếu nhân lực, chiến sự ở Lang Tà trong khoảng thời gian này cũng đã tương đối ổn định, nên là Trạch Vu Quân muốn gọi Hàm Quang Quân trở về."
"Mới thấy Hàm Quang Quân đã ra khỏi trướng, chắc là đang chuẩn bị lập tức lên đường."
Ngụy Vô Tiện vung roi ngựa lên, bàn tay siết chặt cán roi đến mức sắp muốn đem đường vân trên đó khảm vào da thịt. Cô Tô cách nơi này tuy không xa, nhưng Lam Vong Cơ có thể ngự kiếm, mà hắn thì không còn linh lực, một tới hai đi cũng rất tốn thời gian. Muốn ra khỏi Lang Tà còn phải vượt qua biển La Sát, hắn chỉ có thể theo đường thủy mà đi, sợ rằng chỉ cần chậm một khắc là sẽ không kịp nữa.
Hai mắt Ngụy Vô Tiện gần như sưng đỏ lên, tâm trí vừa mơ hồ vừa thanh tỉnh, trong đầu như đang bốc cháy, trái tim lại lạnh lẽo đến kịch liệt. Lần này đến Lang Tà, Lam Vong Cơ vốn không phải là người được sắp xếp đến, nhưng y lại chủ động xin được đi theo Giang gia đến đây chi viện, không cần nghĩ cũng biết là y có ý gì.
Ngụy Vô Tiện không phải là không biết y đối với mình tốt như thế nào, chính vì y đối với hắn quá tốt, hắn ngược lại lại thấy vừa sợ hãi vừa lảng tránh. Nói là để ý đến người yêu cũ trong quá khứ của Lam Vong Cơ, thật ra là hắn ở trong lòng mình tận lực hạ một cái khóa. Bởi vì e ngại bản thân không cách nào hoàn hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-ngan-thuong-tram-sung/1079379/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.