Muốn đi tới Lang Tà trước hết phải vượt biển, bởi vì vùng biển này khá lớn, đại bộ phận những người ở đây đều là tu sĩ cấp thấp, không thể ngự kiếm bay qua được, vậy nên chỉ có thể lựa chọn đi thuyền.
Đội tu sĩ tiên phong đã sớm thăm dò được biển này gọi là biển La Sát, cái hung danh khiến người ta chỉ nghe thôi đã phải cau mày. Bà lão bên đường kia còn dặn đi dặn lại biển này vô cùng hung hiểm, không được tiến vào, nhưng đám tu sĩ bày ra thái độ kiểu gì cũng phải đi làm cho bà ta không biết nói gì, đành phải bất đắc dĩ kể hết toàn bộ sự thật. Biển này một thời gian trước bắt đầu xảy ra chuyện, ngày xưa ngư dân thường dựa theo thủy triều lên xuống mà ra khơi đánh bắt cá, nhưng gần đây phần lớn tàu thuyền đều có đi mà không có về. Thuyền bè ra khơi, mười con thì hết chín con gặp phải gió mạnh, bị thủy triều hung hãn nhấn chìm mà chết hết, hài cốt chôn dưới đáy biển sâu. Lão nhân gia là người đã có tuổi, luôn tin rằng những người bị nạn kia là bị oán khí của những kẻ đi thuyền đã chết trước đó kéo xuống, đem mạng đổi mạng.
"Có gì đáng sợ đâu?"
Ngụy Vô Tiện sau khi nghe xong liền bật cười, đầu mày cuối mắt đều tràn đầy một vẻ bất cần, gió biển phần phật thổi vạt áo hắn tung bay, che không được dáng người thẳng tắp tuấn dật. Bình thường hắn nói những lời này sẽ không tránh được bị những kẻ không phục ở sau lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-ngan-thuong-tram-sung/1079358/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.