> Việc "ấy" khi mang thai:)
Bên trong Tĩnh Thất.
Nguỵ Vô Tiện đột nhiên hỏi: "Ta rất béo sao?"
Nhìn vào bộ dáng hiếm thấy của người này sau khi thay quần áo, Lam Vong Cơ lắc đầu nói: "Không béo"
Nguỵ Vô Tiện hỏi: "Vậy ta ngây thơ lắm hả?"
Lam Vong Cơ vuốt ve hắn, vẫn bình tĩnh nói: "Không"
Nguỵ Vô Tiện liếc y một cái, không nói gì, bỗng nhiên đứng bật dậy và muốn nhào vào người y, nhưng vừa mới nhúc nhích, thì Lam Vong Cơ đã kiên quyết giữ hắn lại bằng một tay, Nguỵ Vô Tiện cũng nhận ra chuyện gì nên tự mình dừng lại, lúc đó Lam Vong Cơ đỡ lấy hắn, và nhẹ nhàng bế hắn.
Nguỵ Vô Tiện vẫn khoá chặt trên người Lam Vong Cơ, nhưng không đẩy y xuống, mà ngoan ngoãn ôm lấy Lam Vong Cơ, tư thế này bù đắp cho sự chênh lệch chiều cao, khiến hắn ở vị trí cao hơn, cúi đầu xuống và trao nhau một nụ hôn dài và tinh tế với Lam Vong Cơ.
Môi khẽ nhếch lên, Nguỵ Vô Tiện thì thào nói nhỏ: "Mới vừa rồi ngươi trả lời câu hỏi thứ hai, thấy ngươi có ngập ngừng một chút, chắc chắn nghĩ là có, Hàm Quang Quân, ngươi sao có thể nghi ngờ là ta ngây thơ hả?"
"Không có nghi ngờ" Lam Vong Cơ lại hôn hắn.
Cảm nhận được Lam Vong Cơ đang nhẹ nhàng vuốt ve cái bụng mềm mại hơi phồng lên của mình, không phải là tuỳ ý vuốt ve, mà là xoa theo cùng một hướng, và rất nhẹ nhàng, lặp đi lặp lại, giống như một hành động theo thói quen và vô thức.
Nguỵ Vô Tiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-loan-xuan-som/876885/chuong-113-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.