> Viết về lần mang thai đầu của Tiện và vợ chồng Hiên Ly cùng Kim Lăng
Từ từ đi tới, nhìn thấy bóng người dưới tán cây, biết đã tìm thấy người rồi, Lam Hi Thần mở miệng, trong giọng nói có thể nghe được ý cười ấm áp, từ tốn nói: "Vong Cơ, các ngươi có khách tới chơi...."
Lại gần hơn một chút thì không nói nữa, lát sau mỉm cười hỏi: "A Tiện đang ngủ à?" Câu nói này, càng nói nhỏ tiếng hơn.
Lam Vong Cơ "Ừm" một tiếng, vẻ mặt không biến hoá nhiều lắm, nhưng ánh mắt nhìn người đang ngủ trong lòng lại cực kỳ nhu hoà.
Lam Hi Thần ngồi xuống cách đó khoảng hai ba bước chân, không trực tiếp đến gần, chỉ sợ quấy rầy giấc mộng đẹp.
Tiếng gió lao xao, hai người ngồi trong bóng râm trên mảng cỏ xanh, nói đúng hơn là một người ngồi, còn một người dựa vào. Đều mặc bạch y, một đám thỏ trắng mũi hồng, cọ cọ dụi dụi vây xung quanh, Lam Vong Cơ ngồi im lặng, Nguỵ Vô Tiện đang cuộn tròn trong lòng ngực y, ngủ say sưa, ngủ thật là yên bình, bộ dáng cực kỳ ngoan ngoãn mềm mại.
Lúc này cũng không có cục bông tuyết nào sợ hắn, nếu không có Lam Vong Cơ nhẹ nhàng xua ra, thì tất cả đều bu vào cái người mà bình thường hay ăn hiếp bọn chúng, cái miệng chẻ ba nhai nhóp nhép nhìn xem dạo gần đây hắn đã thay đổi tính tình như thế nào.
Nhưng những cục bông tuyết tròn vo đó cũng theo hắn mà ngủ luôn.
Nguỵ Vô Tiện nhắm hai mắt, trên vai khoác một tấm áo để tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-loan-xuan-som/876884/chuong-113-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.