Vùng Lan Lăng có Kim gia quản lý, tu sĩ nhà hắn đương nhiên sẽ không đến đây săn đêm. Nguỵ Vô Tiện và Lam Vong Cơ cũng hay đi ngang qua, nếu không muốn tiện đường ghé thăm Giang Yếm Ly, thì sẽ không ngừng lại nếu không cần nghỉ ngơi.
Cho nên cũng không đến Kim Lân Đài thường xuyên lắm, số lần đi Liên Hoa Ổ trong một năm cũng chỉ vài lần như vậy, tính ra, số lần đến tiểu sơn thôn sắp xếp cho dòng họ Ôn Tình Ôn Ninh ở còn nhiều hơn một chút.
Dù sao cũng là địa phận của Cô Tô Lam thị, cách không xa, với lại cũng cần thỉnh thoảng kiểm tra lại trận pháp.
Ban đầu là một tiểu sơn thôn bỏ hoang, tận dụng để ở cũng đã 5 năm, trong 5 năm qua những người này đã sinh sống khá tốt, tuy sống khép mình trong sơn thôn, nhưng không thiếu cái ăn cái mặc.
Đương nhiên vẫn sẽ xuống núi, dân sống ở chân núi cũng là bá tánh như nhau, đối với Ôn gia cũng từng có nghe đồn đãi, nhưng không nhận ra, huống chi ngoại trừ Ôn Tình nổi tiếng về y thuật được Ôn Nhược Hàn trọng dụng, còn những tàn quân Ôn gia bình thường khác, cởi bỏ áo khoác thêu hình mặt trời rực cháy thì cũng khó bị nhận ra.
Đến trấn nhỏ không có gì nguy hiểm, các thứ trồng trọt được gần như là tự mình sử dụng hết không có dư để bán, nhưng sẽ mang những thứ thuốc mà Ôn Tình chế tạo được để đổi lấy vật dụng hàng ngày, thuốc là thuốc tốt, nên cũng dễ dàng trao đổi được nhiều thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-loan-xuan-som/876879/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.