"Lam Trạm!"
Một lát sau, những tu sĩ muốn tham gia săn bắn đều phải bắn tên thử cung, chỉ còn đợi kỵ quân sân nhà Thanh Hà Nhiếp Thị đến, là sẽ chọn một tấm bia nằm trong khoảng cách quy định để bắn tên, giành tư cách tham dự -- trên bia có bảy vòng, đại diện cho bảy con đường đi vào núi, càng gần hồng tâm thì đường vào núi càng nhanh, có thể đi thẳng đến trung tâm khu vực săn bắn của Bách Phượng Sơn, có lợi cho việc tranh đoạt được nhiều con mồi.
Nhưng lúc này lực chú ý của mọi người đều bị tiếng gọi kia thu hút, đi tới nhìn qua, túm lại chưa mở màn đã ra khỏi đội hình nhà mình chỉ có Nguỵ Vô Tiện, vẫn là Khôn Trạch duy nhất tham gia săn bắn, đủ đặc biệt để khiến người khác phải nhìn chăm chăm. Ngươi đang vui vẻ phấn chấn chạy tới bám lấy Càn Nguyên của chính mình, tiếng la ó của các đệ tử trẻ tuổi trong kỵ quân Vân Mộng Giang thị ở sau lưng nổi lên tứ phía, gia chủ Giang gia cười ha hả nhìn, cũng không quan tâm lắm.
Nguỵ Vô Tiện lập tức tiến đến gần Lam Vong Cơ, lại kêu: "Lam Trạm"
Lam Vong Cơ ừ một tiếng, cực kỳ tự nhiên đưa tay về phía hắn, nhẹ nhàng gỡ bông hoa đang cài ở ngực Nguỵ Vô Tiện xuống, vô cùng thuần thục thu lấy.
Nguỵ Vô Tiện: "???"
Quá tự nhiên, tự nhiên đến mức Nguỵ Vô Tiện nhất thời không nói lên được là không đúng ở chỗ nào, vốn định nói gì cũng quên mất luôn.
Sau một lúc lâu mới nói: "Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-loan-xuan-som/876865/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.