Ôn Tình nói: "Tay"
"..... Hả?" còn đang nói chuyện tào lao Nguỵ Vô Tiện khựng lại một chút, lát sau sực tỉnh: "À, à".
Vươn tay ra để trên bàn, liền có ba ngón tay đặt lên cổ tay hắn, Ôn Tình nhắm mắt lại cẩn thận xoa ấn, khi bắt mạch là không thể nói chuyện, Nguỵ Vô Tiện yên tĩnh lại, giữ hơi thở ổn định.
Lần trước để Ôn Tình kiểm tra mạch tượng cách đây đã hai năm mấy tháng, lâu rồi.
Nhưng hiện tại tình trạng thân thể hắn rất tốt, nên cũng không lo lắng.
Một lúc lâu sau thì đổi tay, Ôn Tình vẫn không có biểu tình gì, xong xuôi mới mở mắt ra, thoáng trầm ngâm một hồi, nói: "Cũng không tệ".
Nguỵ Vô Tiện cười nói: "Ta cũng cảm thấy hiện tại ta khá tốt"
"Thực sự là khá tốt..." Ôn Tình đổi đề tài: "Nhưng có một chút, lần trước ta cảm giác ngươi sắp phân hoá xong rồi, nhưng thực sự đến giờ ngươi vẫn chưa phân hoá hoàn toàn".
Nguỵ Vô Tiện suy nghĩ một chút, nói: "Hình như ngươi có nói như vậy".
Ôn Tình tức giận nói: "Cái gì mà hình như, ngươi có thể tự mình chú ý một chút được không hả?"
Nguỵ Vô Tiện thanh minh: "Ta có mà, ta làm sao lại không để ý cơ chứ? Hơn nữa ta đâu thể kiểm soát được chuyện này, không thể lúc nào cũng nghĩ đến nó".
Hắn biết hiện giờ cho dù Lam Vong Cơ không ở cạnh, thì người khác cũng có thể chỉ cần liếc mắt một cái là đoán ra hắn là một Khôn Trạch, chỉ là bản thân trước giờ không cảm thấy mình sẽ thực sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-loan-xuan-som/876863/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.