Từ từ tỉnh dậy, nhìn chằm chằm một hồi thấy bên trong lều đã được dọn dẹp chỉnh tề sạch sẽ, nhớ tới tối hôm qua, Nguỵ Vô Tiện ngáp một cái, mềm như bông lăn một vòng trên giường, ôm đệm chăn, mặt hướng ra ngoài, ánh mắt giao nhau với Lam Vong Cơ đang ngồi trước án thư ngẩng đầu nhìn qua, biểu tình nghiêm túc nói: "Lam Trạm, lại làm hỏng thêm một cái thau tắm nữa, có bị mắng hay không?"
Lam Vong Cơ: "......."
Hỏi như vậy, tất nhiên là bởi vì việc này xảy ra không chỉ một lần.
Về phần xảy ra bao nhiêu lần, Nguỵ Vô Tiện cảm thấy không quan trọng lắm, không nhắc tới cũng được.
Tuy nói là nghỉ ngơi chỉnh đốn một ngày, nhưng dù sao cũng là trong lúc chinh chiến, không ai có thể lơi lỏng, vào buổi sáng, sau khi Nguỵ Vô Tiện tỉnh lại, dùng cơm sáng xong, hắn cùng Lam Vong Cơ ngồi trước bàn xem xét báo cáo chiến sự, tất nhiên trọng điểm cuối cùng là những gì liên quan tới Ôn Triều.
Kế hoạch đã định ra là sẽ tấn công vào ban đêm, trạm giám sát mà Ôn Triều đang ẩn nấp cách nơi này khoảng nửa ngày ngự kiếm, vì thế sáng sớm ngày mai sẽ xuất phát, trước khi mặt trời lặn phải đến gần đó, sau khi mọi người điều hoà khôi phục linh lực, giờ tí một khắc sẽ đánh vào trạm giám sát, giết chết Ôn Triều.
Nguỵ Vô Tiện lật qua: "Nơi này đúng thật là một nơi để ẩn náu, may mà hắn nghĩ tới trốn ở đây, ai tìm ra chỗ này vậy.... Á? Còn có cả sơ đồ bố trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-loan-xuan-som/876851/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.