Ôn thị hạ lệnh đương nhiên không thể thương lượng hòng thay đổi gì cả, sau khi biết được, ngầm nghị luận vài câu, cũng không thể thay đổi kết quả, nên chỉ có thể chuẩn bị.
Đưa đi hai mươi đệ tử, ít nhất phải có một đệ tử trực hệ của bổn gia, Lam Hi Thần đã quá hai mươi tuổi, không được tính vào, Cô Tô Lam thị cần phải cử Lam Vong Cơ đi, chuyến này đi không biết bao lâu, nên Nguỵ Vô Tiện cũng cần đi theo.
Chọn ra mười tám tên đệ tử trong tộc, sửa soạn một ngày rồi lên đường, thời gian vội vàng, cũng không kịp chuẩn bị mang theo thứ gì, Nguỵ Vô Tiện thay một thân giáo phục Lam thị, đeo kiếm, cùng Lam Vong Cơ đứng vào hàng ngũ tiểu đối đến Kỳ Sơn, nghe trưởng bối dặn dò xong khởi hành, trong thời hạn quy định của Ôn thị tới địa điểm thiết lập để dạy dỗ.
Một đám mấy trăm người tụ tập lại đây, những thế gia có đông môn sinh thì được yêu cầu cử ra hai mươi tên đệ tử, thế gia nhỏ một chút nếu tiểu bối không đủ hai mươi người, thì đi hết.
Bị bắt đến Kỳ Sơn, các tiểu bối trong cùng gia tộc nương tựa nhau trên địa bàn Ôn gia, mặc dù giữa các nhà cũng có quen biết hoặc quen mặt, nhưng thật ra chỉ dám thấp giọng nói chuyện với nhau, trao đổi với nhau một ít tin tức. Sắc mặt đều kém như nhau, tất cả đều bị triệu tập đến đây một cách cực kỳ thô lỗ, không có ai ngoại lệ.
Ánh mắt Nguỵ Vô Tiện quét một vòng, liếc mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-loan-xuan-som/876831/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.