Thay áo ngoài đã dính ướt, sửa sang lại y phục, đã gần đến giờ cơm chiều ở Liên Hoa Ổ, đợi lát nữa tất nhiên sẽ cùng ăn cơm chung, Giang Phong Miên cũng không gọi hắn đến, là tại Nguỵ Vô Tiện nghe Giang Yếm Ly nhắc tới nên biết Giang Phong Miên đã trở về, cũng muốn đến chào hỏi trước.
Hồi xưa ở Liên Hoa Ổ, hắn và Giang Trừng đương nhiên không cần như vậy, chỉ tại lần này đã lâu rồi hắn mới về, lại còn dẫn theo người.
Tâm trạng bình thản, tính tình Giang Phong Miên ôn hoà, đối xử với Nguỵ Vô Tiện rất tốt, gặp Giang Phong Miên, thì không cần phải căng thẳng. Dọc trên đường đi, hắn nghiêng đầu nói với Lam Vong Cơ sau khi ăn cơm xong thì đi xem chợ đêm, ngoài cửa Liên Hoa Ổ là bến tàu, ban ngày thật sự rất náo nhiệt, vào buổi tối, người bán hàng rong vẫn còn rất nhiều, đèn đuốc sáng trưng, tiếng người ồn ào. Giữa mùa hè, ban đêm có nhiều người đi dạo hơn so ban ngày, phong cách của Vân Mộng cũng có thể khác với Cô Tô.
Hắn hào hứng kể với vẻ mặt hớn hở, Lam Vong Cơ nhìn hắn, thỉnh thoảng đáp lời, ánh mắt chăm chú mà ôn hoà.
Nguỵ Vô Tiện bỗng nhiên chậm rãi yên tĩnh lại, cười hì hì nhìn Lam Vong Cơ, bước đi đang nhanh mạnh lại chậm nhẹ dần, mang theo một tia tản mạn hài lòng.
Yên tĩnh thật sự, chỉ nghe tiếng gió.
Ý cười còn ở khoé miệng thật lâu chưa tan.
Cho đến khi bước vào khúc quanh hành lang bên ngoài đại sảnh, có tiếng người truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-loan-xuan-som/876794/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.