16.
Đêm đó tiểu giao long hóa về nguyên hình, thật sự ở cuộn tròn ở bên giường của sư tôn, một tấc cũng không rời.
Trong bóng tối, Ngụy Vô Tiện mở to mắt, nghe tiếng hít thở vững vàng khe khẽ vang lên bên cạnh, không nhịn được nghiêng đầu nhìn sang.
Ánh trăng khắc họa rõ những đường vân trên lớp vảy sắc sảo, từ đỉnh đầu kéo dài xuống vây lưng, sau đó đến chân trước, vừa băng lãnh vừa xinh đẹp, sau đó ngang ngược đứt đoạn ở một mảnh lại một mảnh trống rỗng bên trên. Làn da mềm mại lộ ra ở những chỗ thiếu mất vảy, khác hẳn với màu trắng lạnh lẽo xung quanh, mang một màu hồng nhàn nhạt, giống như từ trong băng tuyết nở rộ vài phần dịu dàng.
Lân giáp là báu vật trời sinh của Giao tộc cũng như Long tộc, vô cùng cứng rắn, vảy ở phần lưng là chỗ hấp thu hết thảy tinh túy, nếu không dùng thần lực căn bản là không thể phá hủy. Ngụy Vô Tiện đã từng nhìn thấy dáng vẻ của Lam Vong Cơ lúc tạo mưa, Long thần bay lượn đến tận chân trời, một thân vảy rồng được ánh mặt trời dát thêm nắng vàng, bóng loáng sáng rực đến vàng bạc cũng không sánh bằng, có thể đón nhận vạn quân lôi đình, sấm sét đánh vào lớp vảy tóe lên từng tia lửa, rồng ngâm một tiếng lại một tiếng vang vọng chín tầng mây, dưới móng vuốt lợi hại gió góp mây tan, nhân gian đón nhận cơn mưa thấm đẫm sức sống. Hắn chứng kiến một màn kia, vừa lo lắng lại vừa phấn chấn.
Sư tôn của hắn cao cao tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-kiep-hau-du-sinh/883810/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.