03.
Lần đầu Lam Vong Cơ gặp Ngụy Vô Tiện, bầu trời cũng không được trong xanh.
Năm hai cao trung, tại thư viện của trường. Đây là buổi chiều cuối cùng của một ngày nghỉ, bên trong sớm đã không còn lại nhiều người. Giá sách như một khu rừng nhỏ, trang giấy toả ra những hương thơm nhẹ của gỗ nâu làm cho Lam Vong Cơ say đắm hồi lâu. Nắng chiều bị những cơn gió ngoài cửa sổ thổi đi cái nóng, nhẹ nhàng chiếu lên vạt áo màu trắng của thiếu niên.
Ngoại trừ cô đơn một chút, còn lại tất cả đều ổn.
Thiếu niên khẽ quay đầu lại, lông mi rũ xuống, giống như có một lớp bột vàng rơi từ phía trên xuống, trải đầy lên trang sách:
"Trường tương tư, tại Trường An......Mỹ nhân như hoa cách vân đoan. Thượng hữu thanh mạc chi trường thiên, hạ hữu lục thủy chi ba lan. Thiên trường địa viễn hồn phi khổ, mộng hồn bất đáo quan san nan...."
"Phù phù phù phù, bạn học?" Một giọng nói hơi khô khan và có chút nóng vội đánh tan đi những dòng chữ mờ ảo trước mắt.
Lam Vong Cơ ngẩng đầu, chỉ thấy một nam sinh tuấn tú gầy gò ghé sát vào bàn của mình, mũi thẳng cao, khóe mắt cao vút mà bộ đồng phục mặc trên người lại không quá gọn gàng khiến xương quai xanh uốn cong trắng nõn lộ ra.
"Cậu là người làm thí nghiệm Vật Lý Lam Vong Cơ kia sao?" Nam sinh cứ vậy hỏi.
Mi tâm của Lam Vong Cơ hơi nhíu lại, gật đầu.
"Có thể xem như là người quen biết rồi." Nam sinh nọ vươn tay, "Tôi là Ngụy Vô Tiện, ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-khong-thay-truong-an/219359/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.