Lam Thanh Hành và Lam phu nhân biết tin bọn Lam Vong Cơ lúc đi săn bị ám sát, lại nghe nói Ngụy Vô Tiện còn bị thương, Lam phu nhân sợ tới mức mặt trắng đi vài phần, vội vàng xách váy tới.
Lam Thanh Hành nhìn Ngụy Vô Tiện còn đang hôn mê bất tỉnh, trầm giọng hỏi: "Đây là xảy ra chuyện gì? A Tiện có sao không?"
Lam phu nhân nhìn gương mặt vô hồn của Ngụy Vô Tiện, hốc mắt đều đỏ lên: "Cái này. Sao lại như vậy chứ?"
Sắc mặt Lam Vong Cơ cũng không tốt bao nhiêu, hạ giọng nói: "Là ta không bảo vệ tốt Ngụy Anh, Ngụy Anh là do thay ta đỡ mũi tên này. "
Lam Thanh Hành lên tiếng: "Ngươi biết việc này là ai làm không?"
Lam Vong Cơ lắc đầu: "Không có, huynh trưởng đã điều tra, không có manh mối."
Lam Thanh Hành thở dài: "Chuyện này nhất định sẽ điều tra đến cùng, Vô Tiện hẳn phải ở đây dưỡng thương mấy ngày nữa, Vong Cơ phải chiếu cố Vô Tiện cho tốt."
Lam Vong Cơ kiên định gật đầu: "Nhất định."
Lam phu nhân dịu dàng nói: "Ta sẽ cho hạ nhân đưa một ít thuốc bổ tới, chờ A Tiện tỉnh lại phải bồi dưỡng cho thật tốt."
Lam Vong Cơ gật gật đầu nói: "Đa tạ mẫu hậu."
Lam Thanh Hành vỗ vỗ bả vai Lam Vong Cơ: "Ta và mẫu hậu ngươi về trước, ngươi đừng quá lo lắng."
Lam Vong Cơ gật gật đầu: "Cung tiễn phụ hoàng mẫu hậu."
Chờ sau khi Lam Thanh Hành và Lam phu nhân đã rời đi, Lam Vong Cơ xoay người trở lại phòng ngủ, nhìn Ngụy Vô Tiện vẫn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-hoang-thuong-hoang-hau-khong-bang-long-ga-cho-nguoi/232971/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.