Nỗi nhớ nhung cùng với dục hoả tích tụ trong gần hai tháng của Lam Vong Cơ đã phát tiết ra ngoài, ăn trọn vẹn Nguỵ Vô Tiện từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài, trong đáy lòng cuối cùng có chút cảm giác đạt được mục đích và thoả mãn. Vốn định ôm hắn vỗ về một lát, không ngờ Nguỵ Vô Tiện dường như không hề lưu luyến chui ra khỏi người mình, không khỏi có chút thấp thỏm. Y duỗi tay giành lấy tấm khăn vải trong tay Nguỵ Vô Tiện, kéo Nguỵ Vô Tiện vào lòng mình với sức mạnh không cho phép bàn cãi, nhưng có chút không chắc chắn tìm kiếm ánh mắt hắn.
Nguỵ Vô Tiện bị y kéo đập vào một cái, đụng đến chỗ đau ở hạ thân, nhíu mày, khoé miệng cắn thành một mảnh bầm dập.
Lam Vong Cơ lộ ra vẻ áy náy không đành lòng, ".... Rất đau sao?"
Nguỵ Vô Tiện không nói gì, chỉ cúi đầu, đắm chìm trong luồng suy nghĩ của mình.
"Thực xin lỗi...." Cánh tay Lam Vong Cơ ôm hông hắn vuốt ve mấy cái, rồi hôn lên mái tóc hắn, lúc trước y và Nguỵ Vô Tiện đã làm qua vài lần, cũng không phải là không có xu hướng dữ dội thế này, không nhẹ không nặng, lần này càng là đem những nhớ nhung đè nén suốt mấy hôm nay, nỗi hoảng sợ sắp mất đi đối phương hoá thành mưa giông cuồng nộ, đem người trong lòng này đào rỗng rồi lại lấp đầy, cho đến khi cả người rải đầy dấu vết của mình, thì nỗi đau buồn ngột ngạt trong lòng kia mới hơi giảm bớt được một chút.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-dao-phu-the/2494214/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.