Rốt cuộc cũng lết xong, post luôn một lần. Đến mùng 11 sẽ tiếp tục truyện kia, tối nay mình bay đi chơi đây:)
- ----------------------------------------------
Sau chuyện vi phạm lệnh cấm ở suối nước lạnh, cuộc sống vợ chồng của hai người rốt cuộc cũng trở lại bình thường. Nguỵ Vô Tiện cố hết sức kềm nén cái đuôi lúc nào cũng muốn nhếch lên kia của mình, chuyện nổi hứng bất chợt lôi kéo Lam Vong Cơ dập lửa (dục vọng) ở trong rừng sâu suối hoang như thế cơ bản là không làm nữa. Hiện giờ hai người đều quy quy củ củ hành sự ở trong phòng, nhưng chẳng bao lâu, Nguỵ Vô Tiện liền phát hiện vấn đề mới lại xuất hiện ---
Tiểu tiên quân băng thanh ngọc khiết, tiểu cũ kỷ ngồi trong lòng vẫn không loạn kia của hắn, trước giờ mở miệng ngậm miệng đều là di huấn của tổ tiên, tiểu học giả về đạo phu thê, không cẩn thận một cái biến mất tiêu rồi!
Hiện giờ quả báo tới quá nhanh, Nguỵ Vô Tiện không chỉ mỗi đêm phải "chịu trách nhiệm" với Lam Vong Cơ, ban ngày còn phải đề phòng cẩn thận không giải phong ấn cho y. Điều xui xẻo chính là, phong ấn này có lẽ là lúc trước bị Nguỵ Vô Tiện giải quá nhiều, thông minh một chút là hiểu ngay, có khi còn có thể tự giải cho mình.
Hôm nay, việc học không nhiều lắm, việc trong tộc cũng giải quyết xong, hai người hiếm khi có được lúc nhàn nhã thoải mái, ở trong Tĩnh Thất hưởng thụ khoảng thời gian yên tĩnh.
Lam Vong Cơ mở một quyển kinh Phật trong tầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-dao-phu-the/2494206/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.