Những nụ hôn nhỏ vụn và dày đặc của Lam Vong Cơ, kín mít không chừa một chỗ nào trên làn da của Nguỵ Vô Tiện, đôi môi của Nguỵ Vô Tiện càng là bị hôn bị cắn đến sưng tấy đỏ hồng, lúc hôn đến cổ, Lam Vong Cơ xúc động không kềm được đột ngột cắn vào hầu kết nhô ra của Nguỵ Vô Tiện một cái.
Nguỵ Vô Tiện ngửa cổ lên không nhịn được phát ra tiếng rên, buông lỏng thân thể mặc cho y giày vò, Lam Vong Cơ vừa gặm vừa cắn để lại trên cổ hắn hết vết đỏ này đến vết đỏ khác, sau đó ngậm lấy hạt thù du trên ngực Nguỵ Vô Tiện, nhẹ nhàng day liếm, Nguỵ Vô Tiện cảm thấy điểm đỏ trước ngực bị liếm mút vừa ngứa vừa tê, cực kỳ khó chịu, nhưng vẫn không nhịn được cứ dâng điểm đỏ đó vào miệng Lam Vong Cơ.
Hai hạt thù dù màu hồng nhạt, bị liếm cắn đến dựng đứng đỏ tươi, Lam Vong Cơ một đường đi xuống theo cơ ngực săn chắc, đến bụng dưới và tiếp tục đi dọc xuống.
Nguỵ Vô Tiện bị y hôn đến tê dại, mơ mơ màng màng, phát hiện ra Lam Vong Cơ sắp làm gì, lập tức tinh thần chấn động, bật người dậy đẩy vai y, gấp gáp nói: "Lam Trạm! Đừng!"
Lam Vong Cơ nói: "Tại sao? Không phải ngươi cũng đã làm như thế với ta hay sao".
Nguỵ Vô Tiện vẻ mặt sốt ruột, nói: "Không giống nhau, ta cam tâm tình nguyện làm cho ngươi, nhưng ngươi... ngươi sao có thể..."
Lam Vong Cơ nói: "Ta cũng là cam tâm tình nguyện, ngươi có thể làm, thì ta cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-con-duong-chong-gai/483850/chuong-43-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.