Kim Tử Hiên đón một trận hoan hô, mặc dù khuôn mặt khó chịu, cũng vẫn không giấu được nét kiêu ngạo trên đó.
Nguỵ Vô Tiện trong lòng cười trộm, Kim Tử Hiên à Kim Tử Hiên, muốn cưới sư tỷ của ta cũng không phải dễ dàng như vậy, người khác có lẽ e ngại đi theo, nhưng tên tiểu lưu manh Tiết Dương này sẽ không bận tâm nhiều như vậy, cho dù chúng ta không phản đối, nhưng cũng không phải là không thể tăng thêm trở ngại cho ngươi nha!
Trong sân bắn đột nhiên bước ra một người, cao giọng nói: "Ở đây có ai không phục, cứ việc thử xem có thể bắn tốt hơn Tử Hiên hay không!" Kim Tử Huân lúc trước từng có chút hiềm khích với Nguỵ Vô Tiện, hiện giờ càng cố ý nói lời khiêu khích này trước mặt Nguỵ Vô Tiện.
Nguỵ Vô Tiện hơi mỉm cười mặc kệ gã, chờ đến khi đội kỵ trận Vân Mộng Giang thị đi đến trước khu vực bắn cung, Nguỵ Vô Tiện đột nhiên nhớ ra điều gì, cười nói với Lam Vong Cơ đứng cách đó không xa: "Lam Trạm, mượn mạt ngạch của ngươi dùng một chút nhé?"
Lam Vong Cơ cũng không hỏi làm việc gì, lập tức đưa tay lên tháo mạt ngạch trên đầu, Nguỵ Vô Tiện thấy y làm thật, vội vàng lên tiếng ngăn cản y: "Đừng đừng đừng đừng! Lam Trạm, ta nói giỡn với ngươi thôi, ngươi thật sự tháo xuống à!"
Lam Vong Cơ tháo mạt ngạch xuống, cưỡi ngựa tới đưa đến trước mặt Nguỵ Vô Tiện, nhàn nhạt nói: "Không sao, nếu ngươi muốn thì tuỳ theo ngươi".
Nguỵ Vô Tiện kinh ngạc nhìn Lam Vong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-con-duong-chong-gai/483833/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.