Thời gian này ở kiếp trước, Nguỵ Vô Tiện móc kim đan cho Giang Trừng, còn bị Ôn Triều hành hung một trận rồi ném vào Loạn Tán Cương chưa thoát ra được.
Hắn chẳng thể nghĩ tới, hiện giờ sớm như vậy mình đã gặp được Tiết Dương.
Tiết Dương bị hắn túm lấy không thể nhúc nhích, ầm ĩ kêu lên: "Ngươi là ai vậy hả? Mau thả ta ra, đừng tưởng rằng các ngươi là đệ tử thế gia, thì lão tử sẽ sợ các ngươi".
Một nam nhân bụng bự chạy tới kêu lên: "Chính là hắn, chính là hắn, trộm túi tiền của ta".
Tiết Dương ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Còn không biết xấu hổ mà nói nữa, một túi tiền to như thế mà chẳng có bao nhiêu tiền, hừ! Đến nỗi phải kích động như vậy sao, trả cho ngươi nè".
Nam nhân bụng bự trừng mắt la lớn: "Ngươi ăn trộm đồ còn phải quan tâm ngươi?"
Tiết Dương lộ vẻ mặt khinh thường, ngẩng đầu nhìn người đang bắt mình vẻ mặt đầy sát khí, bị doạ sợ nói: "Ê, không đến nỗi chứ, ta chỉ là trộm đồ mà thôi, ngươi làm thế nào giống như muốn giết ta vậy".
Nguỵ Vô Tiện mới vừa rồi nhớ tới tiểu sư thúc Hiểu Tinh Trần chưa lộ diện, và những việc làm trong tương lai của Tiết Dương, thật sự là muốn giết y.
Giang Trừng thấy cảm xúc của Nguỵ Vô Tiện không thích hợp, tiến đến vỗ vỗ lên vai hắn, ý bảo hắn buông tay.
Nguỵ Vô Tiện có chút không cam lòng, trong bụng biết thả Tiết Dương sau này y chắc chắn sẽ gây chuyện, nhưng hiện giờ Tiết Dương lại không phạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-con-duong-chong-gai/483823/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.