Lam Vong Cơ vẫn luôn đi theo cạnh Nguỵ Vô Tiện, thấy hắn nhìn về hướng Loạn Tán Cương trầm tư không nói gì, đi qua dùng ống tay áo to rộng che lại, âm thầm lặng lẽ nắm lấy tay Nguỵ Vô Tiện.
Nguỵ Vô Tiện quay đầu nhìn y, ánh mặt trời xuyên qua lá cây rơi xuống gương mặt cực kỳ tuấn nhã của Lam Vong Cơ, mang theo một cảm giác mơ hồ không thực.
Lam Vong Cơ im lặng nhìn hắn, trong đôi mắt nhạt màu chứa đựng một tia trấn an.
Nguỵ Vô Tiện nghĩ thầm, thật tốt, ít nhất đời này có Lam Vong Cơ vẫn luôn ở cùng với mình, bản thân mình cũng không còn phải chiến đấu đơn độc nữa.
Ôn Triều đang ở bên cạnh hùng hùng hổ hổ răn dạy Kim Tử Hiên, nếu không phải các đệ tử Lan Lăng Kim thị khác kéo lại, ngay ngày đầu tiên tới Kim Tử Hiên đã đánh nhau cùng Ôn Triều rồi.
Mấy ngày tiếp theo bị Ôn Triều châm chọc móc mỉa, hắn cũng đã có thể mắt điếc tai ngơ, coi như đánh rắm.
Lam Vong Cơ cùng Nguỵ Vô Tiện song song đi tới, Nguỵ Vô Tiện không biết nhìn thấy gì đột nhiên dừng chân lại, Lam Vong Cơ nhìn theo ánh mắt của hắn, nhìn thấy năm ba thiếu nữ từ gần đó đi tới.
Nguỵ Vô Tiện xoay người nói với Lam Vong Cơ: "Lam Trạm, ngươi ở đây nghỉ ngơi một lát, ta phải đi lấy đồ tốt". Sau đó liền sải bước đi về phía một thiếu nữ trong số đó. Mấy thiếu nữ thấy có người lại, lập tức dừng việc thì thầm to nhỏ.
Nguỵ Vô Tiện thi lễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-con-duong-chong-gai/483817/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.