Giang Trừng ở bên cạnh nghe như lọt vào sương mù, hỏi Giang Phong Miên: "A cha, hai người đang nói chuyện gì?". Lại hỏi Nguỵ Vô Tiện: "Cái gì Ôn Húc ép người Lam gia đốt Vân Thâm Bất Tri Xứ?? Tại sao ta nghe không hiểu các ngươi đang nói cái gì vậy?"
Nguỵ Vô Tiện vẻ mặt phức tạp, không biết nên nói cho Giang Trừng nghe từ khúc nào.
Giang Phong Miên mở miệng nói: "A Trừng, việc này nói ra thì rất dài, ta và a Tiện không phải cố tình giấu ngươi, việc này liên luỵ quá nhiều, cũng liên quan đến sự tồn vong của Giang gia chúng ta, cho nên chúng ta không thể không thận trọng. Nhưng chuyện đến lúc này, cũng không cần phải gạt ngươi nữa, đợi lát nữa a Tiện sẽ nói cho ngươi nghe mọi chuyện".
Giang Trừng nhíu mày, tuy trong lòng có nghi vấn, nhưng cũng không nói gì nữa.
Giang Phong Miên trấn an Giang Trừng xong, thần sắc nghiêm trọng xoay người hỏi Nguỵ Vô Tiện: "A Tiện, kế tiếp ngươi định làm như thế nào?"
Ngón tay nguỵ Vô Tiện lùa vào mái tóc, cảm giác một trận đau đầu nói: "Đi một bước tính một bước, Giang thúc thúc, ta muốn theo Lam Trạm trở về Cô Tô, mặc kệ thế nào, ta nhất định phải bảo vệ Lam Trạm".
Giang Phong Miên thấy tâm ý của hắn đã quyết, biết hắn nắm chắc, nên không nhiều lời nữa, "Như vậy cũng tốt, bất quá chuyến này đi vạn sự cẩn thận, ta sẽ phái một số tu sĩ đi theo ngươi đến đó, không đến bước đường cùng, thì đừng dùng Trần Tình, càng không cần dùng đến thứ kia".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tien-con-duong-chong-gai/483813/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.