"Mẹ!"
Hoa Hành lao vào phòng bệnh như một chú chim nhỏ, nhào đến trước mặt Hoa Ánh Hà.
Thoạt nhìn mẹ cậu vẫn còn vô cùng suy yếu, khuôn mặt sưng to, gắng sức nhìn Hoa Hành.
Trên tay bà cắm kim truyền, Hoa Hành không dám đụng vào, quy củ ngồi bên cạnh, câu được câu không trò chuyện với Hoa Ánh Hà, báo cho bà biết tất cả đều ổn, chỉ cần an tâm dưỡng bệnh.
Hoa Hành luyên thuyên mãi không dứt, nghĩ ra cái gì liền nói cái đó, thậm chí kể cả chuyện món gà kho buổi trưa có hơi mặn, chắc hẳn dì làm đồ ăn đã run tay khi bỏ muối, dẫn đến toàn bộ lớp buổi chiều đều liên tục uống nước......
Thúc Thần đứng sau lưng Hoa Hành, lặng lẽ nghe cậu thấp giọng lải nhải, nhìn ngọn tóc mềm mại của cậu thơ thẩn.
Trong lòng hắn biết rõ mấy ngày mẹ Hoa Hành hôn mê, thần kinh cậu vẫn luôn căng thẳng, hiện tại rốt cuộc đã có thể buông lỏng.
Chờ Hoa Ánh Hà trở nên mơ màng thiếp đi lần nữa, hai y tá xuất hiện khách khí mời người rời khỏi phòng bệnh.
Hoa Hành lưu luyến nhìn cánh cửa khép lại, Thúc Thần dỗ cậu: "Sau này mỗi ngày đều tới mà."
Hoa Hành lúc này mới cùng Thúc Thần rời đi.
Hai người đến siêu thị trước, mua một túi thịt gà lớn và tôm cá tươi.
Lily cực kỳ thích ăn tôm, cắt bỏ đầu tôm sau đó đút cho nó ăn, nó có thể vừa đắc ý rung đùi ăn vừa cà cà móng vuốt trên thảm.
Ai cũng nhìn ra nó vui vẻ.
Nhưng hôm nay Lily dường như không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-than-hoa/966512/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.