Edit: Nynuvola
Khi cả hai xóa sạch mọi vết tích rồi rời khỏi tòa nhà nghệ thuật, tiết tự học buổi tối thứ hai vẫn chưa kết thúc.
Môi của Hoa Hành còn đỏ bừng, đôi mắt lấp lánh ánh nước, người khác nhìn vào cảm thấy đẹp, chỉ riêng Thúc Thần cực kỳ thoả mãn.
Bọn họ đang quay trở lại tòa nhà dạy học, ánh mắt Thúc Thần chợt chuyển động, nói với Hoa Hành: "Cậu về trước đi."
Hoa Hành rõ ràng khó hiểu nhưng cũng không hỏi nhiều, gật đầu đi trước.
Thúc Thần nhìn theo dáng cậu rời khỏi, tiến đến khúc cua bên cạnh, trông thấy Mã Văn Hạm đã đứng đợi sẵn ở đó.
Chênh lệch chiều cao giữa hai người rất lớn, Mã Văn Hạm đứng trước mặt Thúc Thần cứ như em gái tiểu học và anh trai đại học vậy, nhưng ánh mắt của cô nàng khi đánh giá hắn tựa hồ chuẩn bị hô giông gọi bão đến nơi.
Mã Văn Hạm lạnh lùng nói: "Lúc nãy có người định chuyển ghế sang tòa nhà nghệ thuật, là tôi nói đi lấy chìa khóa giúp bọn họ, bảo không tìm thấy giáo viên giữ chìa khóa mới đẩy họ đi được."
Biểu cảm của Thúc Thần không rõ ràng: "Cậu vẫn luôn đứng ở đây?"
Mã Văn Hạm cười lạnh một tiếng: "Tôi và Đào Hi tối nay có chuyện muốn tìm Hoa Hành, cậu ấy không có di động, là Đào Hi nhìn thấy Hoa Hành rời khỏi phòng học và nói với tôi. Sau đó tôi vẫn luôn đứng đây chờ hai người đi ra."
Cô tiến lên một bước, giơ tay đi túm áo Thúc Thần. Dù chiều cao chênh lệch nên tay không thể bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-than-hoa/966490/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.