Edit: Nynuvola
Sáng hôm sau lúc gặp lại Thúc Thần, Hoa Hành trừng to mắt, khó tin hỏi: "Cậu mới nói cái gì?"
Thúc Thần chống cằm đối mặt với cậu, đưa lưng về phía lớp, khuôn mặt mang theo vẻ nhàm chán, lặp lại lời vừa rồi: "Chúng ta đến phòng học nhạc thử một lần đi."
Hoa Hành: "?"
Hắn tưởng đây là thí nghiệm à?
Thúc Thần chăm chú biểu hiện của Hoa Hành, tiếp tục bổ sung: "Phòng học kia không gắn camera, buổi tối cũng không học, có chìa khóa là được."
Hoa Hành rất muốn cho hắn một đấm.
Giọng điệu của cậu yếu ớt: "Trọng điểm là chuyện này hả?"
Thúc Thần đổi bàn tay chống cằm: "Chứ còn cái gì nữa?"
Ngữ khí đó, vẻ mặt đó, phảng phất như đang hỏi Hoa Hành biết làm đề này hay không.
Hoa Hành mạnh mẽ trấn tĩnh: "Cậu sao lại, sao lại......"
Thúc Thần: "?"
"Sao có thể dùng cái giọng vô cùng thản nhiên như thế, huống hồ đó là phòng học mà mọi người đều tham gia vào ban ngày, cậu nghĩ cái gì đó......"
Thúc Thần nhàn nhạt nói: "Muốn làm."
Hoa Hành: "......"
"Làm cái gì?" Tiền Giai hứng thú bừng bừng hỏi thăm, "Thần ca mới sáng tinh mơ phải làm bài tập hả? Khổ quá đi, phàm nhân như mình đúng là không còn mặt mũi nào nhìn người. Ủa Hoa Hành? Sao mặt cậu đỏ vậy?"
"Không được." Hoa Hành mặt đỏ tai hồng, một trước một sau đi cùng với Thúc Thần trên đường, nhỏ giọng cố gắng từ chối.
Sau khi hắn quan sát kỹ cậu, nụ cười vẽ trên môi, thỉnh thoảng còn mở miệng chào hỏi thầy cô và bạn bè đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-than-hoa/966489/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.