Edit: Nynuvola
Cửa ban công là cửa trượt trong suốt, Thúc Thần kéo nó ra trong tiếng nước chảy, sau đó trực tiếp mở cửa phòng tắm
Hoa Hành đưa lưng về phía cửa, cúi đầu, mãi đến khi Thúc Thần dán lên lưng mới phát hiện ra trong không gian nhiều thêm một người.
Cậu giật bắn, lập tức lùi về sau: "Cậu làm gì đó?"
Vòi hoa sen bị Hoa Hành vặn tắt, tiếng nước chảy róc rách ngừng hẳn, yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng tim đập dồn dập của cậu.
Khuôn mặt Hoa Hành toàn là nước, cố gắng mở to mắt, đầu vai co rúm dựa vào tường, gần như đưa tay che chắn nơi ngực.
Thúc Thần cao lớn đứng trước mặt cậu, cúi đầu không rõ cảm xúc nhìn Hoa Hành.
Phòng tắm đơn trong ký túc xá học sinh nhỏ đến nỗi chỉ cần hai người bọn họ cùng đứng thôi đã thấy chen chúc chật chội. Thúc Thần thường ngày thoạt nhìn hào hoa phong nhã lễ độ, dưới lớp quần áo lại là những múi cơ rõ ràng, trông cực kỳ áp lực.
Hoa Hành đã tự mình trải nghiệm sự chèn ép này, mỗi khi bị Thúc Thần khống chế đều không thể nhúc nhích nổi.
Thấy Thúc Thần không mở miệng, Hoa Hành do dự nói: "Cậu ——"
Thúc Thần nâng tay lên, Hoa Hành hoảng sợ, nhưng hắn chỉ lướt qua người cậu, vặn mở vòi hoa sen. Nước ấm phun trào xua tan cái lạnh trên người.
Còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, Thúc Thần đã xoay qua nắm cằm cậu.
Hoa Hành nương theo bàn tay hắn ngẩng đầu, nước ấm xối lên mắt buộc cậu nhắm mắt lại, hắn cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-than-hoa/966483/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.