Edit: Nynuvola
Một tiếng sau, toàn thân Hoa Hành thấm đẫm mồ hôi nằm nghiêng trên giường, tóc tai rối tung, mặt chôn trong gối đầu.
Qua chốc lát, cậu ngước mặt không ngừng thở dốc, mềm nhũn như sợi mì nấu chín.
Thúc Thần không mặc gì cả, cứ trần trụi như vậy bước xuống giường, cầm ly nước tu ừng ực.
Hoa Hành lẳng lặng nhìn yết hầu hắn trượt lên trượt xuống, trên ngực mướt rượt mồ hôi, tấm lưng ẩn hiện mấy vết cào nhợt nhạt, khàn giọng hỏi: "Mấy giờ rồi?"
Thúc Thần liếc mắt qua màn hình di động: "9 giờ."
Hoa Hành nghe vậy thì nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, giống như dồn sức, sau đó bám vào thanh chắn thành giường ngồi dậy.
Thể lực cậu còn chưa hồi phục, lúc bò xuống cầu thang chân vẫn run rẩy, Thúc Thần thấy cậu gắng gượng bước từng bước nặng nề, bèn để ly nước sang một bên, tiến đến ôm lấy vòng eo mỏng manh của Hoa Hành, vững vàng bế người đi xuống.
Sau đó hắn hơi cúi đầu nhìn cậu, định nói gì đó. Nhưng chưa kịp mở miệng, Hoa Hành đã cắn răng khom lưng nhặt quần áo từ dưới mặt đất lên, nói: "Tôi về đây."
10 giờ sẽ kết thúc tiết tự học ở Nhất Trung, cậu muốn rời đi trước đoạn thời gian đó.
Thúc Thần im lặng giây lát, cảm xúc giao động nhỏ bé lúc nãy đã biến mất, chỉ nói "Ok" rồi cầm khăn lông vào phòng tắm rửa ráy.
Hoa Hành mặc xong quần áo, tiếng đóng cửa hòa lẫn với tiếng nước chảy.
Trời đã hoàn toàn tối đen.
Hoa Hành đeo cặp, cúi đầu, thẳng một đường về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-than-hoa/966478/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.