Chỉ có hắn, dù thời gian có qua đi hắn vẫn chọn cô, tình cảm của hắn không giống sớm nắng chiều mưa, cũng không phải thời gian trôi đi sẽ nhạt nhòa.
Hắn yêu cô hơn mười mấy năm, chỉ để đổi lấy một cái gật đầu tình nguyện ở cạnh hắn. Một người thâm tình như vậy...cô còn đủ lòng dạ từ chối ?
Lưu Ly trầm tư một hồi, ngay giây phút nhìn ánh mắt tràn ngập hy vọng, cô mím chặt môi, lấy hết can đảm bộc bạch tất cả.
"Em...yêu anh..."
"A Hoàng, em yêu từ rất lâu rồi.
Là em, là em luôn nghĩ rời xa anh như vậy anh sẽ sống tốt, em luôn nghĩ giữa chúng ta không thể. 5 năm qua em đều nghĩ đến anh, em mãi vẫn không thể chấp nhận người khác để quên đi anh."
Cô nói một hơi thật nhanh, giây sau tiếng nấc nghẹn làm cô ứ không nói tiếp được, hai mắt cô nhòe nhoẹt, khóc nhiều đến mức nước mắt thấm vào vết thương làm cô có chút đau rát.
Người đàn ông nghe được những lời thật lòng cả gương mặt lộ ra nét thất thần, hai mắt hắn chớp liên tục. Hắn cứ ngỡ như bản thân đang mơ, tay run rẩy quẹt đi giọt lệ ướt át trên mặt, run môi mấp máy.
"Tiểu Ly...em thật lòng yêu...ta...?"...
"Yêu, yêu từ rất lâu rồi, chỉ là em ích kỷ, luôn đặt ra khoảng cách thật lớn để đè nén tình cảm ấy."
Cô nghẹn ngào thừa nhận, nhìn gương mặt cứ đang tuôn máu cô bỗng chốc lo sợ. Cô biết hắn sẽ không cho cô đi gọi người, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tay-cua-ac-ma/3326807/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.