"Thứ lỗi...ta đã phụ ngươi, là người mẹ tàn nhẫn với con!"
Ngón tay khẽ lướt đột ngột rút về, rồi cô gạt tay hắn ra, ôm lấy bụng mình lùi vào một góc.
Lời cô nói như mũi dao đâm vào tim hắn, nhưng cảm giác đau này lại là chất xúc tác cho hắn mạnh mẽ vượt qua rào cản định kiến.
Không một chút do dự, hắn rút con dao vắt ngang hông ra trước mặt cô gái, làm người chợt kinh sợ. Lưu Ly tưởng hắn muốn giết mình, tay gắt gao ôm lấy bụng lùi đi, cô sợ hắn làm hại đứa con, mấp máy khuôn miệng run lên.
"Ngươi...ngươi...định làm gì?"
Hoa dung thất sắc, một mảng trắng bệch bao phủ trên da mặt, nhìn người đàn ông diện vô biểu tình, động tác của giây tiếp theo dứt khoát khiến cô chết chân tại chỗ, cả người cứng đờ như hóa đá.
Lãnh Hoàng thế mà lại tự dùng dạo rạch trên mặt mình, hắn còn ấn lưỡi dao sắc bén thật mạnh, kéo thật dài thật sâu, còn làm rất chậm, động tác mạnh của hắn làm cho da thịt nơi đó bị cắt một đường kinh hoàng.
Máu tuôn từ chỗ vết thương tràn lan ra làn da màu đồng xuống tới cổ hắn, còn dính lên lưỡi dao bóng nhoáng. Hắn không hề lộ ra một tia đau đớn nào, cả mày rậm cũng không có lấy 1 cái nhíu nhẹ.
Lưu Ly nhìn đến thất kinh, nước mắt tưởng chừng chẳng thể rơi nữa, vào giờ phút này lại trào ra mất khống chế, tuôn như thác đổ, từng hạt nặng như trân châu vụn vỡ. Đến tột cùng cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tay-cua-ac-ma/3326440/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.