"Uyên."
Giọng the thé nghẹn lòng, trong màn đêm mờ ảo, hái mắt nhòe nhoẹt nhìn gương mặt trắng bệch, làn da sớm đã lạnh như băng, máu từ xác Tuyên Uyên nhiễm đầy lên thân thể cô.
Mùi tanh nồng của máu bức thiết cô tự dưng muốn nôn, nhưng cô cố đè nén, ôm chặt xác người thương tâm rơi lệ, đầu óc trống rỗng chẳng còn nghĩ được gì, mọi thứ xung quanh hiện giờ là vô hình trong mắt cô.
Bóng đen đứng trước mặt cũng lộ diện, người cởi khăn choàng, cởi cả bịt mặt, cung kính gọi cô.
"Hoàng phi.
Người không sao chứ?"
Thanh âm khá quen thuộc, Lưu Ly theo bản năng chớp mắt nhiễm nước chầm chậm ngẩng mặt lên. Hóa ra, người đến là Hồ Tính, chính anh cùng đội binh ám sát đã kịp thời ứng cứu cho cô, giết hết những kẻ xấu kia.
Tuy nhiên, mặc dù Lưu Ly còn sống nhưng người cô mang nặng ân tình lại vì cô mà bỏ mạng, khiến cho cô hoàn toàn suy sụp tinh thần.
Cô nhìn Hồ Tính chỉ vài giây rồi lại gục đầu rơi lệ đáng thương, chẳng màng tới sự xuất hiện của người khác, cũng chẳng màng họ sẽ làm gì cô.
"Tiểu Ly."
Âm thanh thân thuộc vọng lên đến lúc, Lưu Ly như người mất hồn chợt bừng tỉnh, cô lập tức hướng mắt dõi vào nơi phát ra âm thanh.
Trong màn đêm đen kịt, người đàn ông bước ra từ sau những thân ảnh u linh kia, họ tách ra hai bên mời bước hắn.
Lãnh Hoàng xuất hiện làm Lưu Ly chết chân, cô như hóa đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tay-cua-ac-ma/3324709/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.