Chương trước
Chương sau
Trình Dục tải ảnh về lưu lại, sau đó mới nhắn tin cho Triệu Vân Khải: "Weibo của ai đăng?"
Triệu Vân Khải: Chính là Hư Kính chân nhân. Nhưng mà cậu ta xoá rồi.
Trình Dục: Sao cậu ta lại có ảnh Tiêu Trạm dạy học?
Triệu Vân Khải: Nhìn góc độ chụp ảnh thì chắc cậu ta là sinh viên.
Trình Dục: Ok, tao biết rồi. Nhưng sao đột nhiên cậu ta lại xoá weibo nhỉ?
Tuy rằng anh không tán đồng với việc đăng ảnh Tiêu Trạm lên weibo của Hư Kính chân nhân, nhưng việc cậu ấy xoá ảnh đi cũng khiến anh thấy khó hiểu.
Triệu Vân Khải: Tao cũng không biết. Nhưng mà fan cậu ta đông lắm, dù có xoá thì Tiêu Trạm nhà mày cũng nổi lềnh phềnh trong giới này rồi.
Trình Dục: Ừ, để tao xem thử.
Đầu tiên, anh xem weibo của Hư Kính chân nhân, thấy weibo của cậu có khá nhiều lượt chia sẻ, có vài người là thành viên trong giới võng phối, mà những người này cũng dẫn theo mấy ngàn, mấy vạn fan hâm mộ. Cứ chia sẻ qua lại như vậy, cho dù Hư Kính chân nhân đã xoá weibo thì cũng không giải quyết được vấn đề gì.
Anh nhìn thử mấy CV mà mình quen, thấy weibo chia sẻ của họ còn chưa xoá, ảnh Tiêu Trạm vẫn ở đó, bên dưới bình luận có khen ngợi, cũng có những người sân si dè bỉu, chẳng qua mấy lời như vậy không thể coi là thật.
Tuy trong lòng anh rất không thoải mái, nhưng anh không có khả năng ngăn chặn chuyện này, chỉ có thể để nó từ từ chìm xuống đáy biển.
Lúc này, chim cánh cút vang lên tiếng thông báo, đạo diễn Khoai lang đỏ nhắn tới.
Đạo diễn - Khoai lang đỏ: Chiến Kiêu, Kim Ô đã giao âm rồi, lúc nào anh có thể giao âm được? Với cả em nghe giọng của Kim Ô thấy khá ổn, anh có muốn nghe thử không?
CV - Chiến Kiêu: Ừ, em gửi cho anh đi, lát nữa về anh nghe.
Đạo diễn - Khoai lang đỏ: Anh vẫn còn đang làm việc à? Đúng rồi, anh có biết chuyện trên weibo không?
CV - Chiến Kiêu: Ý em là vụ ảnh của thầy giáo?
Đạo diễn - Khoai lang đỏ: Anh thấy rồi hả?! Thật ra em cảm thấy thầy giáo đó khá giống hình tượng nhân vật chính trong kịch bản mà anh viết... Haizz, chỉ là cảm giác của em thôi, anh đừng cho là thật, cứ coi như em nói bừa.
CV - Chiến Kiêu: Ừ.
Vốn chính là cậu ấy, sao có thể nói là "giống" được? Cậu ấy chỉ có một trên đời.
Hôm sau, Tiêu Trạm tới trường học. Dọc đường đi, anh phát hiện có nhiều sinh viên nhìn thấy mình thì che miệng trộm cười, không biết có phải ảo giác không nữa.
Buổi sáng anh có hai tiết. Nhìn lớp học đông hơn trước rất nhiều, anh chợt cảm thấy hoài nghi, chẳng lẽ giới trẻ bây giờ lại yêu thích môn Quốc học như vậy à?
Ánh mắt anh lướt xuống nhìn sinh viên ngồi bàn đầu, đó là một sinh viên có gương mặt non choẹt đang mỉm cười với anh. Tiêu Trạm nhớ cậu, chính là bạn trẻ hiếu học hôm qua muốn anh giảng thêm bài vở.
Nghĩ tới đây, bỗng nhiên anh cảm thấy hình như mình chưa làm tròn trách nhiệm của một thầy giáo, bình thường rất ít khi có sinh viên tới hỏi bài, chẳng lẽ do anh quá hung dữ, quá khó gần ư?
"Nếu mọi người có chỗ nào không hiểu, hết tiết có thể lên hỏi thầy." Anh nói.
Sinh viên mặt non hỏi: "Thầy ơi, nếu có nhiều người tới hỏi thì sao thầy giảng hết được ạ. Hay là thầy cho bọn em địa chỉ email đi? Lúc đó các bạn có thể gửi mail cho thầy, thầy cũng có thể từ từ trả lời."
Cậu vừa dứt lời, các sinh viên khác trong lớp cũng nhao nhao phụ hoạ.
Tiêu Trạm nghĩ, cách này cũng được, trước đây anh không hề nghĩ tới. Anh viết địa chỉ email công việc của mình lên bảng đen.
Bắt đầu tiết học.
Trong bài giảng, Tiêu Trạm đưa ra một câu hỏi, thử xem có ai muốn trả lời hay không, vậy mà cả lớp im phăng phắc. Ngoại trừ phần đông sinh viên tới dự thính, các sinh viên khoa này cũng không trả lời được, cúi gằm mặt nhìn sách như chim cút.
Tiêu Trạm nhìn sinh viên mặt non, cổ vũ. "Bạn này có thể thử trả lời xem."
Sinh viên mặt non kia có hiểu cái gì đâu, đành phải đứng lên lúng túng nói: "Thầy ơi, em không trả lời được."
Tiêu Trạm gật đầu cho cậu ngồi xuống, đột nhiên nhớ tới Hư Kính chân nhân hôm qua, một sinh viên khoa Máy tính mà lại chạy tới dự thính khoa Quốc học thì quá kỳ lạ, không biết hôm nay có tới không.
"Bạn Hứa Tĩnh có ở đây không?"
Sinh viên mặt non đáng thương vừa ngồi xuống kinh ngạc trợn mắt, tóc vàng ngồi cạnh cậu cũng giật mình nhìn sang, rồi lại nhìn Tiêu Trạm.
Tại sao giảng viên khoa Quốc học lại biết tên của sinh viên khoa Máy tính???
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.