Tiểu Ngũ mà Tần Vãn nuôi chết rồi.
Tiểu Ngũ là một con thỏ, sinh ra thứ năm trong bầy nên được gọi là Tiểu Ngũ.
Tiểu Ngũ ở với nàng tám năm, sống thọ và chết tại nhà.
Tần Vãn mang nó ra sau núi chôn.
Nhưng vừa ra khỏi cửa đã suýt ngã vì vấp phải thứ gì đó mềm mềm.
Tần Vãn ngồi xổm xuống lần sờ.
Đó là một người.
Nàng giật thót, lò mò thử hơi thở người đó, vẫn còn thở.
Hơi thở mong manh.
*
Tần Vãn kéo người đó vào nhà.
Đó là một người đàn ông cao lớn, nàng chân yếu tay mềm, không ôm đi nổi.
May sao hắn biết điều, ngã ngay trước cửa, cách cũng không xa.
Nếu không, nàng cũng lực bất tòng tâm.
Kéo hắn lên giường xong, nàng đoán nam tử này bị thương rồi.
Tần Vãn xoa tay mình, ướt ướt.
Hừm, khả năng cao là người này có chảy máu.
Thôn Hoa Hòe một thôn nhỏ hẻo lánh, có mỗi một đại phu là Tần Vãn, nàng lại sống một mình, nên đã nhờ thím Triệu quen biết sang hỗ trợ.
*
Thím Triệu vừa qua đã bị dọa.
Sống ở thôn này nào gặp được tình huống như thế. Người kia cẩm y ngọc bào, mặt mày tuấn lãng, nhưng cả người đầy máu, mặt trắng như tờ.
Vai trái của hắn bị đâm xuyên, trên cánh tay còn có một vết kiếm chém dài.
Bà vội kéo Tần Vãn qua một bên: "Thím khuyên cháu chớ lội vào vũng nước đục, sợ lai lịch của người kia không nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-on-boi-nghia/2607771/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.