🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ta nhận được một nhiệm vụ.



Ta là ám vệ.



Thân là ám vệ, không thấy ánh nắng, cả ngày làm bạn với bóng tối.



Ta không có suy nghĩ của riêng mình.



Chức trách của ta là phục tùng.



Đây là ngày đầu tiên ta đến thôn Hoa Hòe.



Thôn Hoa Hòe, đúng như cái tên, hoa hòe nở khắp thôn.



Bay bay, trắng tinh ngợp trời, khiến ta nhớ lại cảnh tuyết trắng nơi biên ải Bắc Cương.



Thôn rất nhỏ, thi triển khinh công, không đến một nén nhang có thể đi một vòng.



Nơi ta cần đến, ngay ở chỗ đông đúc nhất thôn Hoa Hòe.



Lúc ấy trời đã tảng sáng.



Trong không khí tràn ngập mùi thơm của hoa hòe, trong sân thì yên tĩnh.



Ta thấy nàng ấy đẩy cửa ra, ôm rổ thảo dược, xách váy từ từ đi tới.



Nắng sớm mong manh chiếu lên người nàng ấy.



Ta không biết cảm xúc lúc đó thế nào nữa.



Như đang chống chọi lại cái rét căm căm, bỗng nhiên thấy tuyết tan.



Bảo vệ nàng ấy, chính là nhiệm vụ lần này của ta.



Đây là nhiệm vụ đơn giản nhất mà ta từng nhận.



Thôn Hoa Hòe rất yên bình, gà gáy chó sủa, gió mát hoa thơm.



Bảo vệ gì chứ, ta chỉ cần núp trong bóng tối, trông coi nàng ấy là được rồi.



So với xông vào đầm rồng hang hổ, này đơn giản thanh nhàn lắm.



Quan sát nàng ấy đã trở thành thú vui của ta.



Nàng ấy là một đại phu, nàng ấy luôn cười nói nhẹ nhàng với thôn dân đến

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-on-boi-nghia/2607766/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vong Ơn Bội Nghĩa
Chương 4: Ngoại truyện: Dạ Giang
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.