Cẩu Tử
Bên Tưởng Chính Hoa đã chuyển tiền đến, Vưu Minh xem như có chút tài sản, dự định tự cho bản thân nghỉ ngơi mấy ngày. Việc làm ăn của cậu hầu như là do Sở Toàn giới thiệu, nên Vưu Minh đặc biệt mời Sở Toàn ăn một bữa cơm.
“Này sao được.” Sở Toàn cười ha hả giơ ly rượu, không phải xã giao thương mại, trong ly chỉ là rượu nho bình thường, hắn nói: “Chú còn phải cảm ơn cháu đó chứ, giới thiệu mối làm ăn cho cháu chú cũng có lợi mà.”
Vưu Minh mỉm cười cụng ly với hắn.
Sở Toàn nói tiếp: “Đúng rồi, việc làm ăn của ba cháu sao rồi?”
Vưu Minh: “Đang tìm văn phòng chuẩn bị sản xuất quần áo hàng hiệu.”
Sở Toàn cười nói: “Khẳng định thành công, chú chúc nhà cháu làm ăn phát đạt.”
Hai người ngồi đối diện, Sở Toàn thao thao bất tuyệt nói về chuyện kinh doanh, lại nói phiền não của bản thân.
“Trên thương trường gặp người phải nói tiếng người, gặp quỷ phải nói tiếng quỷ, kiếm tiền đâu dễ.” Rõ ràng Sở Toàn chưa uống nhiều, lại tựa như đã say, hắn nhìn Vưu Minh, hâm mộ nói: “Nếu chú có bản lĩnh như cháu, thì số tiền này đâu làm khó được chú.”
Vưu Minh không tiện nói gì, cậu biết lúc này Sở Toàn chỉ là muốn tìm người trút bầu tâm sự mà thôi.
Thanh toán xong, Vưu Minh và Sở Toàn tách ra, Vưu Minh đi về phía bãi đậu xe, còn chưa đến gần, đã nhìn thấy ba Vưu đang nói chuyện với một người, Vưu Minh đen mặt.
Tư thái ba Vưu rất thấp, trên mặt là nụ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-mon-nam-qua/765259/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.