Cẩu Tử
Tiểu quỷ dâng đến cửa chỉ được xem như điểm tâm ngọt trước khi ngủ của Tiểu Phượng, ả ăn xong liền quên, tự mình bay đi tìm cô hồn dã quỷ chơi.
Trong phòng, Vưu Minh không phát hiện dị thường, chỉ có Giang Dư An liếc mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.
Vưu Minh lần đầu tiếp xúc với loại người như Mạnh Thành, đến tận lúc này cơn giận vẫn chưa nguôi, cậu dựa vào vai Giang Dư An, lần đầu tiên một hơi nói nhiều như vậy.
Giang Dư An nhẹ giọng động viên: “Con người đều như vậy, có tốt có xấu, xu lợi tránh hại, chỉ là có người có điểm dừng, có người không có mà thôi, không có gì đáng phải tức giận.”
Vưu Minh mím môi: “Lão cho rằng lão không phải trả giá cho những việc lão đã làm.”
Giang Dư An vỗ vỗ mu bàn tay cậu: “Có em ở đây, lão chắc chắn phải trả cái giá thật lớn.”
Vưu Minh thở dài.
Cậu xuất hiện quá muộn, ông cụ kia bị mượn dùng thân phận hơn hai mươi năm, nửa cuộc đời bị Mạnh Thành phá hỏng.
Nếu như Mạnh Thành không xuất hiện năm ba mươi tuổi ấy, cuộc sống của ông cụ kia khẳng định rất hạnh phúc, Mạnh Thành vừa xuất hiện, cuộc sống tốt đẹp bỗng nhiên biến mất, ông cụ từ thiên đường rơi xuống địa ngục, nếu không phải ông cụ có tấm lòng thiện lương, sợ rằng đã sớm chịu đựng không nổi.
Người tốt không có báo đáp tốt.
Người xấu trái lại có ngày tháng phú quý sung sướng.
Vưu Minh trở mình, vùi mặt vào ngực Giang Dư An.
Cậu vẫn luôn cho rằng bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-mon-nam-qua/765258/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.