Cảnh Hoan nhìn chằm chằm tên WeChat của Hướng Hoài Chi, hai tai đỏ lựng cả buổi trời, đến tận khi số lượng tin nhắn chưa đọc quá 10, cậu mới tắt khung chat để đọc tin nhắn khác.
Là nhóm chat phòng ký túc xá đã lâu không có tin nhắn mới.
Lục Văn Hạo: (chia sẻ từ trung tâm video Cửu Hiệp – Ghi hình đầy đủ live stream Tâm Hướng Vãng Chi.)
Lục Văn Hạo: Lượt view này, mới mấy ngày đã lên đầu bảng, bỏ xa tất cả những video PK hồi trước của anh Hướng luôn…
Cao Tự Tường: Chỉ có bản thân mình mới vượt qua chính mình, đây là kẻ mạnh, hiểu chưa?
Đã mấy ngày trôi qua, Cảnh Hoan vẫn xấu hổ không dám xem bình luận.
Cậu cần mặt mũi.
Chỉ cần không xem, sự xấu hổ sẽ chẳng tìm đến cậu.
Lục Văn Hạo: Đoạn tắt mic bị cắt ra đăng lên mạng, hai blogger tôi follow cũng share luôn.
Lục Văn Hạo: Đm! Hồi chiều tôi xem mới 200 lượt share thôi, sao giờ thành 8000 lượt share rồi?!
Cảnh Hoan ngơ ngác.
Vui Vẻ Mỗi Ngày: Tắt mic gì?
Lục Văn Hạo: Đoạn giữa đó, đoạn cậu đi tắm.
Mười phút sau, Cảnh Hoan khóa cửa phòng, kéo rèm cửa sổ, đeo tai nghe, mở video mà Lục Văn Hạo chia sẻ một cách chậm chạp.
Vì không nhớ thời gian cụ thể, cậu chỉ đành gắng gượng xem lại từ đầu.
“Tôi là ai? Tôi là cục cưng bé bỏng của Tâm Hướng Vãng Chi đây…”
Đm.
Bỗng chốc, Cảnh Hoan có cảm giác như đang chịu phạt.
Lặng đi chừng mười giây, cảm giác ngượng nghịu mới vơi đi đôi chút, cậu không nhịn được che
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-luyen-lat-xe-chi-nam/1802979/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.