Cảnh Hoan: “…”
Lại bắt đầu nữa rồi phải không?
Cậu nhìn Tiểu Hồ Tiên đang bơ vơ lạc lõng trên biển, thở dài: “Được, vậy em treo máy nhé anh?”
Hướng Hoài Chi: “Ừ.”
Những người khác trong phòng nghe đoạn đối thoại của họ, cứ thấy quai quái thế nào ấy.
Lộ Hàng nhẩm lại hai câu này: “Lão Hướng, cậu thả thính con gái người ta à?”
Hướng Hoài Chi chẳng thèm quay đầu: “Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt của một tên đàn ông khốn nạn như cậu.”
Lộ Hàng: “…”
Cảnh Hoan thử nhấn tất cả nút, còn liên lạc bộ phận chăm sóc khách hàng, sau khi xác nhận mình không thể xem cảnh chiến đấu của Tâm Hướng Vãng Chi, bèn bỏ cuộc thu nhỏ cửa sổ game lại.
Cậu đăng nhập WeChat bằng máy tính, mở nhóm thảo luận phòng ký túc xá.
Tiểu Cảnh Nè: Các cậu khai hoang sao rồi?
Cao Tự Tường: Đừng nhắc nữa, game này càng lúc càng biến thái, phó bản quái quỷ gì đây? Chuyên tăng độ khó cho đội khai hoang à? Tôi chuẩn bị thời gian dài như vậy mà vừa vào phó bản đã cho tôi ngồi tù? (ảnh)
Cảnh Hoan mở ảnh ra xem, nhân vật game của Cao Tự Tường đang ngồi ngơ dưới biển.
Cậu bật cười, xem ra không chỉ mình cậu xui xẻo.
Lục Văn Hạo: Cậu đủ rồi đấy, nằm vượt phó bản còn không vui nữa á? Muốn trải nghiệm game quá thì vào acc tôi mà chơi.
Cao Tự Tường: Cậu cút đi đồ Hồ Tiên Động khốn kiếp.
Cảnh Hoan cảm thấy mình bị xúc phạm.
Cảnh Hoan: Cậu còn là người không, năm 2019 rồi còn kỳ thị môn phái, ngồi tù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-luyen-lat-xe-chi-nam/1802900/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.