Thời gian hai tuần chẳng mấy chốc đã qua đi. Ngày đi săn cuối cùng cũng tới.
Vân Lăng từ nửa đêm canh năm* đã bị phụ thân dựng dậy, ngái ngủ thay y phục rồi cùng phụ thân phi ngựa đến chỗ đi săn.
(*canh năm: từ 3-5 giờ sáng, tức giờ Dần.)
Khỏi phải nói, hắn và phụ thân là người đến đầu tiên.
Phụ thân hắn sau khi đến nơi lập tức đi xung quanh khảo sát tình hình, để lại hắn một mình ngồi trong trại. Mà hắn khi vừa đến nơi cũng ngay tức khắc gục xuống chiếc giường bằng gỗ ở trong góc, ngủ thiếp đi.
Mãi đến khi cơn đau nhức từ toàn thân truyền đến, hắn mới miễn cưỡng mở mắt, lồm cồm bò dậy từ dưới đất, nhìn phụ thân đang nghiêm khắc đứng trước mặt, than vãn:
- Con đang ngủ mà.
- Đại công chúa, Nhị công chúa, Thái Tử và năm vị vương gia đều đến rồi, con còn định ngủ đến bao giờ?
Hình ảnh Nhị công chúa lập tức hiện ra trong đầu hắn.
- Phụ thân, nhị công chúa ở đâu thế?
- Phía Bắc, trại thứ ba từ trái sang.
- Con đi đây.
Vân Lăng chẳng thèm hỏi xem hắn có cần làm gì không, tức tốc chỉnh trang y phục rồi phi thẳng một mạch ra ngoài.
Hắn chẳng cần tốn bao nhiêu sức đã định vị được trại của Đinh Mẫn, nhờ thị vệ bẩm báo rồi đi vào.
Một chân hắn vừa mới bước vào trong trại thì đã nghe được giọng nói trầm thấp của nam tử vang lên:
- Ta từng đồng ý với công chúa sẽ ủng hộ Ngũ vương gia, mà người cũng từng nói sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-linh-ma-phap-su/186619/quyen-1-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.