Lâm Nham nhẫn cười sau khi đứng dậy bắt tay với Sở Dịch tự giới thiệu mình một câu liền nhìn về phía Phương Hàm, vừa rồi ngốc hồ hồ Phương Hàm nuốt thịt nhét trong miệng xuống bụng, vẻ mặt đỏ bừng đứng lên cúi đầu không dám nhìn Sở Dịch.
Nói sau lưng người, tuy rằng cậu ta không nói bậy gì thế nhưng cũng rất không lễ phép, huống chi còn bị người trong cuộc nghe thấy, nếu như trên mặt đất có một cái hố cậu ta nhất định sẽ chui vào.
"Ai nha, tiểu sư đệ không cần xấu hổ, sư huynh ta thế nhưng rất vui vẻ." Sở Dịch cười híp mắt vỗ vỗ vai Phương Hàm, hai người trong phim diễn vai sư huynh đệ, cho nên cậu xưng hô như vậy cũng không sai, rõ ràng đang trêu đùa Phương Hàm ngược lại không có vẻ tức giận.
"Lão Sở?" Người đại diện đi theo sau lưng Sở Dịch hiển nhiên cũng biết Phương Hàm, bất quá hắn ta vẫn là hỏi, "Muốn ghép bàn lại không?"
"Uhm, cùng tiểu sư đệ cùng nhau ăn khẳng định sẽ ngon." Sở Dịch không chút khách khí ngồi ở bên người Phương Hàm, Lâm Nham vội dời nồi lẩu của mình sang bên cạnh nhường vị trí, người đại diện của Sở Dịch ngồi vào bên cạnh cậu.
Phương Hàm khẩn trương hề hề ngồi xuống, hơn nửa cái mông đều ở ngoài ghế, tựa như có thể tùy thời chuẩn bị chạy trốn, "Sở, Sở, Sở, Sở đại thần, em, em, em, không phải cố ý, xin lỗi, em...." Miệng không theo sai khiến.
Lâm Nham bình tĩnh tiếp tục ăn lẩu, không chút nào cảm thấy bên cạnh nhiều hơn hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-giai-tri-chi-dot-xuat-ket-hon/996358/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.