.
19
Chỉ mới ngẩng đầu lên đối mặt với anh có vài giây, mà tôi đã như thỏ nhìn thấy thiên địch của mình, vội vã quay người rúc lại vào trong hang.
Hàn Mạc nhanh tay chặn cửa lại, mặt tôi đụng vào cánh tay anh, tôi xoa xoa mũi, rồi ngại ngùng lùi lại.
“Chị ơi, đồ của chị.” Hàn Mạc đỡ lấy tôi, dịu dàng nói.
Giờ tôi mới thấy anh đang cầm một túi đồ màu vàng.
Hàn Mạc bảo, lúc vào thang máy, anh gặp được anh giao đồ, rồi anh hỏi là muốn giao đồ đến nhà tôi đúng không, để anh mang lên giúp.
Tôi nhận lấy túi đồ, ôm vào lòng, thắc mắc hỏi anh: “Sao anh biết nhà tôi ở đây?”
“Hỏi Bạch Tử Thần á.”
Bạch Tử Thần là bạn trai Tiểu Nhiễm, họ đều là bạn bè lâu năm của nhau, chắc là Bạch Tử Thần đã hỏi Tiểu Nhiễm.
Tôi bất lực.
Anh bảo đến là đến, mẹ tôi vẫn còn đang ở trong!
Hàn Mạc cũng nghe thấy tiếng leng keng ở trong phòng bếp, tôi thấy anh hơi chau mày lại, nhìn qua phía cánh cửa đang hé mở, rồi gục đầu xuống, nhìn tôi có chút không vui: “Chị ơi……”
Trái tim tôi run lên theo tiếng gọi của anh.
Đừng gọi chị nữa mà.
Tôi sẽ không chịu nổi mất.
Tôi cố gắng kiềm chế bản thân, thầm nghĩ anh hiểu lầm cũng được, hiểu lầm như vậy cũng tốt.
“Anh mau về đi, bây giờ nhà tôi đang có người, bị nhìn thấy thì không tốt.”
Không biết có phải là ảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-eo-cua-chi/3406507/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.