.12
Vì trời mưa to, nên thời gian quay về bị hoãn lại hai ngày.
Trong những ngày ở trên núi, tôi như không còn là chính tôi, trở nên phóng túng, buông thả.
Dĩ nhiên là Hứa Hạo và Tần Thi Kỳ cũng như vậy.
Tôi có cảm giác bạn bè đã nhận ra sự khác thường của chúng tôi.
Ánh mắt của họ khi nhìn Hứa Hạo, giống như đang nhìn một thảo nguyên xanh.
(Màu xanh – chỉ sự cắm sừng)
Khi họ nhìn tôi và Hàn Mạc, thì lại mang vẻ mặt gian gian díu díu mập mờ.
Nhưng không biết Hứa Hạo do là tin.h tr.ùng thượng não hay trời sinh ngu dốt, mà đến tận bây giờ vẫn chưa phát hiện ra.
Dĩ nhiên, tôi cũng không nói cho anh ta biết, tôi đã nhìn thấu mối quan hệ của anh ta và Tần Thi Kỳ.
Trong lòng tôi hy vọng, anh ta sẽ phát hiện ra chuyện của tôi và Hàn Mạc trước.
Tôi nóng lòng muốn xem phản ứng và biểu cảm của anh ta khi đó.
Tóm lại tôi và Hứa Hạo, vẫn cứ như vậy.
Tôi không nghi ngờ chuyện Hứa Hạo thích tôi.
Trong nửa năm chúng tôi xác định quan hệ, anh ta đáp ứng tất cả những yêu cầu của tôi, chịu thương chịu khó, hèn mọn lấy lòng tôi, bạn bè của tôi đều dùng cụm từ bạn trai hệ chó trung thành để nói về anh ta.
Tôi còn thường xuyên cảm thấy anh ta tội nghiệp, vì hết lần này đến lần khác tôi từ chối yêu cầu thân mật của anh ta.
Nhưng sau khi hiểu rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-eo-cua-chi/3406505/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.