.
10
Tôi ngủ một giấc đến tận lúc mặt trời lên cao.
Hàn Mạc cứ lởn vởn trong giấc mơ của tôi, đuổi cũng không đi, mùi hương thuộc về riêng anh vẫn còn vương trên người tôi, khiến tôi có một loại ảo giác, anh vẫn đang nằm bên cạnh tôi.
Khi tỉnh táo lại, tôi vẫn không nghĩ ra tại sao hôm qua mình lại dám làm ra chuyện lớn gan lớn mật như vậy.
Nhưng cũng không quá hối hận.
Sau khi đi xuống tầng, trong căn biệt thự chỉ còn hai cô gái, họ đang xem gameshow.
Tôi ngồi vào một góc sô pha, yếu ớt ôm chặt gối, đè lên bụng.
Hôm qua lăn qua lộn lại quá lâu, nên chỗ đó rất khó chịu.
Tiểu Nhiễm đưa một cốc cà phê cho tôi, thấy sắc mặt tôi không tốt, cô ấy kinh ngạc hỏi: “Nhạc Nhạc, cậu sao thế, nhìn sắc mặt cậu tệ quá?”
Tôi cố gượng cười, xua tay nói mình không sao.
Tôi nhận lấy cốc cà phê, tiện thể liếc mắt nhìn Tần Thi Kỳ ngồi trên góc sô pha đối diện.
Cô ta vẫn còn tốt lắm.
Ban đầu tôi định hỏi Tiểu Nhiễm về Hàn Mạc, như Tần Thi Kỳ vẫn đang ở đây, nên tôi vài kìm nén sự tò mò, hỏi cô ấy xem hội con trai đã đi đâu.
Vừa dứt lời, thì mấy tên con trai cầm cần câu, xách xô đi vào.
Tôi vừa quay đầu lại, thì đã chạm mắt với Hàn Mạc.
Tôi mất tự nhiên, quay mặt đi, lại thấy Tần Thi Kỳ chau mày đánh giá tôi.
Tôi không hiểu cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-eo-cua-chi/3406504/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.